BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 287

quanh cái miệng há hốc của nó, chiếc vạc nom như đang lầm bầm những
lời thách thức. Taran nhìn thấy cái cáng không bị hư hại gì, nhưng chiếc
vạc bị mắc kẹt giữa hai tảng đá. Cậu thắt một cái thòng lọng và ném nó lên
cái chân vạc chìa ra rồi hướng dẫn cho Gurgi cùng Eilonwy kéo nó khi nào
cậu ra hiệu. Cậu lội xuống sông, cúi xuống và cố dùng vai đẩy chiếc vạc
lên. Gurgi và Eilonwy cố vận hết sức kéo. Chiếc vạc không hề nhúc nhích.
Ngâm mình trong nước, hai tay tê dại, Taran vật lộn một cách vô ích với
chiếc vạc. Hết cả hơi, cậu lảo đảo quay trở lại bờ. Ở đó, cậu buộc dây vào
Lluagor và Melynlas.
Rồi Taran quay trở lại dòng sông băng giá một lần nữa. Cậu hét gọi
Eilonwy và cô dẫn hai con ngựa. Những sợi dây căng ra; hai con chiến mã
dốc sức kéo; Taran vừa kéo vừa đẩy cái vạc trơ lì. Chàng ca sĩ đã đứng lên
được và cố giúp những gì anh có thể. Gurgi và Eilonwy lội xuống nước bên
cạnh Taran, nhưng chiếc vạc vẫn kháng cự lại mọi sức mạnh cơ bắp của họ.
Tuyệt vọng, Taran ra hiệu cho họ dừng lại. Lòng trĩu nặng, nhóm bạn quay
trở vào bờ.
“Chúng ta sẽ cắm trại ở đây cho đến hết ngày.” Taran nói. “Ngày mai, khi
đã lấy lại sức, chúng ta có thể cố thử lại một lần nữa. Có lẽ sẽ có cách gì
khác để lôi nó ra, tôi cũng không biết nữa. Nó đã kẹt cứng và tất cả những
gì chúng ta làm có vẻ chỉ khiến mọi việc thêm tệ hại thôi.”
Cậu đưa mắt nhìn về phía dòng sông, ở đó, chiếc vạc nằm khom mình tựa
như một con dã thú đang rình mồi.
“Nó đúng là một vật xấu xa độc ác.” Taran nói, “và chẳng đem lại điều gì
ngoài cái xấu và cái ác. Giờ đây, tôi e là nó đã đánh bại chúng ta rồi.”
Cậu ngoảnh mặt đi. Sau lưng cậu, những bụi cây kêu sột soạt. Taran quay
phắt lại, tay nám chặt chuôi gươm. Một bóng người từ bìa rừng bước ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.