BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 288

Lloy Alexander

Biên niên sử xứ Prydain

Dịch giả: Lê Đức Minh

Chương 17

Lựa chọn

Đó chính là Ellidyr. Với Islimach theo sau, anh ta bước đến bên bờ sông.
Bùn khô bết chặt vào mớ tóc hung hung và làm mặt anh ta cáu bẩn. Má và
tay anh ta bị cào xước; chiếc áo vấy máu gần như bị xé toạc khỏi vai, và
anh ta không mặc áo choàng. Cặp mắt thâm quầng của anh ta sáng rực như
đang lên cơn sốt. Ellidyr dừng lại trước nhóm bạn đang sững sờ không nói
nên lời, ngẩng cao đầu và ném cho họ một cái nhìn khinh bỉ.
“Chào,” anh ta nói giọng khàn đặc, “những tên bù nhìn can đảm.” Môi anh
ta nhếch lên thành một nụ cười chua chát. “Tên quản lợn này, con bé hầu
nấu bếp này, còn kẻ mơ mộng kia đâu?”
“Ngài làm gì ở đây?” Taran nói lớn, giận dữ bước tới đối mặt với anh ta.
“Ngài còn dám nhắc đến Adaon sao? Anh ấy đã bị giết và đang nằm dưới
mộ rồi. Ngài đã phản bội tất cả chúng tôi, con trai Pen – Llarcau! Ngài đã ở
đâu khi bọn thợ săn tấn công chúng tôi? Khi mà chỉ cần thêm một thanh
gươm nữa là đã có thể đảo ngược tình thế? Chúng tôi đã phải trả giá bằng
tính mạng của Adaon, một người tốt mà ngài sẽ không bao giờ có thể sánh
bằng!”
Ellidyr không trả lời mà khó nhọc bước qua mặt Taran và ngồi xổm xuống
trước đống túi yên.
“Cho ta thức ăn.” Anh ta gay gắt nói. “Ta đã không có được thứ gì khác để
ăn và uống ngoài rễ cây và nước mưa.”
“Tên phản trắc xấu xa!” Gurgi quát, nhảy bật dậy. “Kẻ độc ác xấu xa thì
không được nhai gặm, không, không!”
“Ngậm miệng lại.” Ellidyr nói, “không thì coi chừng cái đầu của ngươi
đấy.”
“Hãy cho anh ta thức ăn như anh ta yêu cầu.” Taran ra lệnh.
Miệng vẫn còn giận dữ lẩm bẩm, Gurgi vâng theo và mở chiếc túi thức ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.