BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 304

Mặc dù có hai người lính của Morgant đứng cạnh nó với thanh gươm tuốt
trần, Taran vẫn không thể rũ bỏ nỗi khiếp sợ và linh tính có điềm gở bao
quanh chiếc vạc như một màn sương mù đen tối.
“Ngài có sợ Arawn sẽ tấn công ngài ở đây để giành lại chiếc vạc không?”
Taran thì thầm.
Mi mắt Morgant cụp xuống và ông ta liếc nhìn Taran vẻ vừa giận dữ vừa
kiêu hãnh.
“Bất kỳ kẻ nào dám thách thức ta sẽ phải trả giá.” Ông ta lạnh lùng nói.
“Cho dù đó là chính Chúa Tể Annuvin đi nữa.”
Một người lính vén tấm màn che cửa một trong những chiếc liều lớn nhất
và vị tướng dẫn cả nhóm vào. Ở đó, với tay chân đang bị trói chặt, Ellidyr
đang nằm bất động. Mặt anh ta đầy máu và anh ta có vẻ bị thương nặng đến
nỗi Eilonwy không ghìm nổi một tiếng kêu thương xót.
“Sao lại thế này?” Taran kêu lớn, quay sang Morgant vẻ choáng váng và
trách cứ. “Thưa bệ hạ,” cậu vội nói thêm, “các chiến binh của ngài không
có quyền đối xử với anh ta tồi tệ đến vậy! Đây thật là một cách đối đãi đê
tiện và đáng hổ thẹn.”
“Ngươi dám chất vấn cách xử sự của ta sao?” Morgant trả lời. “Ngươi phải
học cách vâng lời đi. Các chiến binh của ta tuân theo lệnh ta và ngươi cũng
vậy. Hoàng tử Ellidyr dám chống lại ta. Ta khuyên ngươi không nên học
theo gương hắn.”
Morgant vừa hạ lệnh, một toán lính canh có vũ trang liền bước ngay vào
lều. Vị tướng khoát tay ra hiệu về phía Taran và các bạn đồng hành của cậu.
“Tước vũ khí của chúng, trói chúng lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.