BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 78

“Như thế có nghĩ là cô đã quyết định rằng tôi không có – cho dù nó là cái gì
đi chăng nữa chứ gì.” Taran nói, tức giận vì những lời nhận xét của cô bé.
“Tôi không có ý xúc phạm anh.” Eilonwy vội nói. “So với một chàng Phụ -
Chăn lợn thì tôi nghĩ anh khá là xuất sắc. Tôi còn nghĩ anh là người dễ
thương nhất tôi từng gặp nữa kia. Chỉ có điều tôi bị cấm trao thanh gươm
cho anh, thế thôi.”
“Thế cô sẽ làm gì với nó?”
“Dĩ nhiên là giữ nó rồi. Anh không nghĩ tôi sẽ ném nó xuống giếng đấy
chứ?”
Taran khịt mũi vẻ khinh bỉ. “Trông cô sẽ hay ho lắm đấy: một con nhóc vác
một thanh gươm.”
“Tôi không phải một con nhóc.” Eilonwy nói, hất tóc vẻ bực bội. “Trong
dòng họ của tôi thuở xưa, các Nữ Kiếm Sĩ đã từng chiến đấu bên cạnh
những người đàn ông.”
“Bây giờ không còn là thuở xa xưa nữa.” Taran nói. “Thay vì một thanh
gươm, đáng lẽ cô nên ôm một con búp bê mới phải.”
Eilonwy bât ra một tiếng kêu tức tối và đang giơ tay lên định tát Taran thì
Fflewddur Fflam quay lại.
“Thôi nào,” chàng ca sĩ nói, “đừng cãi vã chứ; làm thế chẳng có ích lợi gì
đâu.”
Với một chiếc khoá lớn, anh ta vặn chặt cái núm gỗ giữ sợi dây đàn mới
nối lại. Eilonwy chuyển cơn tức giận của mình sang Fflewddur.
“Dòng chữ khắc ấy rất quan trọng. Nó chẳng nói gì đến việc coi chừng cơn
thịnh nộ của ai cả. Ông đọc sai bét rồi. Ông là một ca sĩ hát rong giỏi giang
gớm nhỉ, đọc chữ viết trên một thanh gươm thần cũng không xong.”
“Ờ… cô thấy đấy… sự thực là thế này…” Fflewddur nói, đằng hắng và
ngắc ngứ mãi không cất nên lời, “tôi không phải là một ca sĩ chính thức.”
“Tôi không biết là còn có ca sĩ không chính thức nữa kia đấy.” Eilonwy
nhận xét.
“Ồ, có chứ.” Fflewddur đáp. “Ít ra là trong trường hợp của tôi. Tôi còn là
một vị vua nữa.”
“Một vị vua ư?” Taran hỏi. “Thưa bệ hạ…” cậu quỳ gối xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.