BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: TARAN NGƯỜI LANG THANG - Trang 107

Chương XV

CỬA LỒNG RỘNG MỞ

Suốt mùa hè và thu, cả ba người đã làm việc không ngừng nghỉ để sửa sang lại căn lều,

nơi trú ẩn duy nhất của họ trước mùa đông đang kéo tới. Giờ đây, khi đợt tuyết đầu tiên
xoáy tít từ trên bầu trời xám xịt rơi xuống, phủ lên các vách đá những bông tuyết khô trắng
xóa, thì căn lều đã được sửa xong. Những bức tường đá vươn lên vững vàng và bền chắc;
mái nhà tranh đã được lợp lại và che chắn khỏi gió lạnh, mưa bão. Trong nhà, ngọn lửa vui
vẻ reo bập bùng trong lò sưởi mới. Những chiếc ghế gỗ dài cũng đã được sửa lại; cánh cửa
ra vào không còn võng xuống trên các tấm bản lề hỏng. Mặc dù Craddoc cũng làm việc hết
sức mình, nhưng phần lớn căn lều là do công sức của Taran. Các thứ công cụ rỉ sét, giờ được
mài bén và tân trang lại, đã giúp cậu chế thêm ra các dụng cụ cần thiết khác. Cậu đã chuẩn
bị mọi thứ, rồi chính cậu lại làm hết mọi việc, và trong khi cậu đứng ở sân trước, với lớp
tuyết mịn bám như trấu vào mái tóc không được cắt tỉa của mình, cậu cảm thấy không phải
không có phần kiêu hãnh khi ngắm nhìn làn khói bốc lên từ cái ống khói mới được sửa lại.

Craddoc đã đến đứng bên cậu, và người chăn cừu âu yếm đặt tay lên vai Taran. Cả hai

người không nói gì một lúc lâu, nhưng cuối cùng Craddoc cũng lên tiếng, “Suốt bao nhiêu
năm trời, ta đã cố gắng giữ lấy những gì thuộc về ta, nhưng giờ nó không còn là của ta nữa.”
Một nụ cười làm gương mặt râu ria của ông nhăn nheo cả lại. “Nó là của chúng ta,” ông nói.

Taran gật đầu, nhưng không đáp lại.

Bởi công việc trong mùa đông không có nhiều, những ngày đông ngắn ngủi dường như

kéo dài hơn. Đêm đêm bên bếp lửa, để cho qua thì giờ, Craddoc kể về thời trai trẻ của mình,
về việc ông đã định cư ở thung lũng này ra sao. Trong khi người chăn cừu nói đến những hi
vọng và những cực nhọc của mình, niềm kính phục của Taran dần tăng lên, và lần đầu tiên,
cậu nhận thấy Craddoc trước kia cũng không phải không có phần giống với chính cậu.

Vì vậy, chiều theo lời nài nỉ của Craddoc, Taran liền vui lòng kể cho ông nghe những

ngày tháng của cậu ở Caer Dallben và tất cả những gì đã xảy ra với cậu. Khuôn mặt của
Craddoc sáng lên với niềm kiêu hãnh của một người cha khi ông được nghe kể về những
cuộc phiêu lưu ấy. Thế nhưng, thỉnh thoảng Taran ngừng câu chuyện của mình lại giữa
chừng, khi những ký ức về Eilonwy và cuộc sống trước kia của cậu bất thần trào lên trong
lòng như một ngọn sóng. Khi đó, cậu thường đột ngột im bặt, quay mặt đi, và nhìn vào lò
lửa. Những lúc ấy Craddoc không giục cậu kể tiếp nữa.

Một mối dây ràng buộc yêu thương, sinh ra từ những công việc lao động vất vả mà họ

phải cùng làm, đã nảy nở giữa cả ba người. Craddoc luôn đối xử với Gurgi hết sức ân cần dịu
dàng, và con vật, sung sướng hơn bao giờ hết vì được giao nhiệm vụ chăn cừu, tỏ ra rất hài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.