BIÊN THÀNH - Trang 54

9

KHI ÔNG NGOẠI VỀ ĐẾN NHÀ, ÁNG CHỪNG ĐÃ VÀO lúc thường
ngày ăn cơm sáng; trên vai, trên tay đều là hàng mua về. Vừa lên đến đỉnh
núi, ông đã gọi cháu, bảo Thúy Thúy đưa đò sang đón. Thúy Thúy thấy bao
nhiêu người đều vào thành, đang cuống lên ở trên đò không biết làm sao thì
nghe tiếng ông gọi. Em mừng quá, lanh lảnh đáp:

- Ông ơi, ông ơi, cháu đến đây!

Xuống đến bến, ông ngoại lên đò, bỏ những thứ mang trên vai, trên tay
xuống đầu đò, rồi vừa giúp cháu kéo đò vừa rụt rè bẽn lẽn cười như đứa trẻ:

- Cháu sốt ruột lắm, phải không nào?

Lẽ ra Thúy Thúy trách ông, nhưng cô bé chỉ đáp:

- Ông ơi, cháu biết ông đứng ở phố bờ sông nài người ta uống rượu, vui quá
nhỉ!

Cô bé biết ông ngoại được vào phố chơi thì rất vui; nhưng nói điều đó ra,
ông ngoại sẽ càng ngượng nên em không nói gì.

Cô bé nhìn những thứ đặt ở đầu đò thì không thấy bầu rượu, bèn cười giễu:

- Ông ơi, ông hào phóng quá nhỉ, ông đội và khách đi thuyền được mời
uống rượu đến mức đưa luôn cả bầu rượu vào bụng!

Ông quản đò cười:

- Đâu có, đâu có! Bầu rượu của ông bị đại ca Thuận Thuận giữ lại rồi. Ông
ấy thấy ông mời người ta uống rượu ngay trên phố thì nói: “Này ông quản
đò, ông đừng chơi ngông! Như thế là không được. Ông có mở lò rượu đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.