BIÊN THÀNH - Trang 78

vỗ mấy cái lên vai em, hơn nữa còn toan đẩy cậu em ngồi xuống đất. Cậu
Cả đã rõ sự việc nên cười và nói:

- Anh tin, anh tin là em nói thật.

Na Tống ngẩng lên nhìn anh, thành thực nói:

- Anh Cả, anh tin đi, sự thực đúng là như vậy. Em đã có ý định này từ lâu.
Gia đình không bằng lòng mà đằng ấy người ta ưng thì em sẽ là người đưa
đò. Anh nói cho em biết, anh thì thế nào?

- Cha đã nghe theo lời anh, mời ông quản ngựa họ Dương trong thành làm
mối tới thưa chuyện với ông quản đò rồi! - Khi nói đến thủ tục cầu hôn,
dường như cậu Cả biết em sẽ cười mình, nên giải thích việc mời ông mối, -
Vì ông quản đò nói “xe có đường xe, ngựa có đường ngựa” nên anh mới
chọn đường xe.

- Kết quả thế nào?

- Chưa đi tới kết quả nào cả.

- Còn đường ngựa thì sao?

- Đường ngựa ấy à? Ông già ấy nói nếu đi đường ngựa thì phải đứng trên
núi cao đối diện với Bích Khê mà hát trong ba năm sáu tháng.

- Chủ trương như thế cũng hay đấy!

- Đúng vậy. Một thằng câm không nói được thì vẫn hát được. Nhưng việc
đó không tới lượt anh. Anh không phải là con sẻ trúc, anh không biết hát.
Quỷ mới biết ông già đó thực bụng muốn gả cháu gái cho cối xay nước biết
hát hay là chuẩn bị theo đúng quy củ gả cho người!

- Vậy định thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.