BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 11

... Một khi là người từng uống rượu, đại khái đều có thể trải qua tình hình

đó.

* * * * *
Rượu trong chén, chén trong tay Diệp Khai, chàng vừa uống rượu, vừa

nhìn Tiêu Biệt Ly xếp bài.

Tiêu Biệt Ly từ từ đem từng miếng bài xương xếp thành hình bát quái,

song nhãn xuất thần nhìn chằm chằm cỗ bài xương, trên khuôn mặt xanh
dờn gầy gò nhuốm đượm phong sương của y, thần tình phảng phất rất trầm
trọng, qua một hồi rất lâu, y mới ngẩng đầu thở dài một tiếng.

- “Ngươi nhìn ra chuyện gì?” - Diệp Khai nhịn không được phải hỏi -

“Ngươi thật sự có thể từ bộ bài xương đó nhìn ra rất nhiều chuyện?”

- Phải.
- Hôm nay ngươi nhìn ra chuyện gì?
Tiêu Biệt Ly không hồi đáp ngay lập tức, y nâng chén rượu, từ từ uống,

mục quang như xuyên thấu tường vách, lạc lõng nơi xa xăm, qua một hồi
lâu mới đặt chén xuống, mới mở miệng:

- Có những tai họa tránh không khỏi, tuyệt tránh không khỏi...
- “Tai họa?” Diệp Khai không hiểu - “Tai họa gì?”
- “Thiên tai” - Tiêu Biệt Ly thu hồi ánh mắt, nhin thẳng trên mặt Diệp

Khai - “Thiên tai khó dự báo!”

Y thở dài một hơi, lại nói tiếp:
- Ngươi có biết trên trời có một thứ lưu tinh kéo theo một cái đuôi rất

dài?

- “Biết” - Diệp Khai đáp - “Thứ lưu tinh đó gọi là sao chổi”.
- “Sao chổi” - Tiêu Biệt Ly thốt - “Nó cách mỗi bảy mươi sáu năm lại

xuất hiện một lần, mỗi lần xuất hiện đều mang đến cho nhân gian tai họa
rất lớn”.

- “Sao chổi vừa xuất hiện là có thể mang đến tai họa sao?” - Diệp Khai

hỏi - “Tai họa gì?”

- “Không biết” - Tiêu Biệt Ly đáp - “Không cần biết là tai họa gì, đều

mang đến cho nhân gian bất hạnh”.

Diệp Khai trầm tư một hồi lâu mới mở miệng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.