BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 128

- Lý do của chàng là gì?
- “Đến lúc đó nàng sẽ biết” - Diệp Khai cười thần bí.
Tô Minh Minh lại muốn hỏi, lúc đó tiểu nhị đang bưng ra rượu thịt bày

trên bàn, cho nên nàng chỉ còn nước ngậm miệng, đợi đến lúc tiểu nhị bỏ đi
rồi, nàng nói vội:

- Chàng không nói, tôi không uống.
- Nếu quả nàng muốn biết, chỉ còn một biện pháp.
- Biện pháp gì?
- “Uống trước đã” - Diệp Khai cười đáp - “Chỉ có trước hết uống rượu,

nàng mới có thể biết lý do của ta là gì?”

Rượu đã rót, chén đã trong tay, người đã cạn chén.
Người còn chưa say, rượu đã gần hết.
Bọn họ đã uống quá một canh giờ, lại không say chút nào, đặc biệt là Tô

Minh Minh, nàng càng uống, nỗi tịch mịch trong mắt lại càng nồng đậm,
nồng đậm đến mức phảng phất như nước sâu trăm trượng.

Vừa uống cạn chén thứ nhất, Diệp Khai đã biết hôm nay muốn phục

rượu Tô Minh Minh là chuyện không thể được, nếu quả giữ cho mình
không bị say là may mắn cho chàng lắm rồi.

Uống một chén rượu, ăn một miếng đồ ăn, đó là phương thức uống rượu

của Tô Minh Minh, qua một canh giờ, ít ra cũng đã uống ba chục chén hơn.

Ba chục chén rượu, ba chục miếng đồ ăn, Diệp Khai quả thật hoài nghi

bao nhiêu rượu thịt đó lại có thể chui hết vào bụng Tô Minh Minh, nhìn
nàng mảnh mai, sức ăn không ngờ lại mạnh như vậy.

Diệp Khai rượu thì còn có thể uống, đồ ăn lại đã không dám lãnh giáo,

chàng vuốt vuốt mũi mình, lắc đầu thở dài.

- “Chàng thở dài chuyện gì?” - Tô Minh Minh hỏi.
- “Ta thật là một nam nhân rất ngu xuẩn” - Diệp Khai thốt - “Không ngờ

còn muốn phục rượu một nữ nhân lớn lên ở vùng biên thùy”.

Chàng lại thở dài:
- Ta có phải là tự mình chịu tội hay không chứ?
Tô Minh Minh cười khúc khích:
- Mới uống có một canh giờ, chàng đã không uống nổi nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.