BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 220

Con người đó tuy cùng đến với ba người kia, lại chừng như căn bản

không để sự sống chết của bọn chúng trong tâm, y phảng phất chỉ bất quá
muốn nhìn xem Diệp Khai làm sao ứng phó bọn chúng.

Y đương nhiên không phải là bằng hữu của Diệp Khai, nhưng y lại

không giống cừu địch của Diệp Khai, thứ thái độ rất kỳ quái đó, vừa kỳ
quái vừa ám muội, giống như bộ y phục xám xịt trên thân y vậy.

Thái độ của Diệp Khai cũng rất kỳ quái, chàng một mực đang chú ý

người áo xám đứng trước cửa sổ, đối với đối thủ đáng sợ đột nhiên biến
mất không ngờ chừng như tịnh không để ý tới. Chàng không ngờ còn cười
cười rất khách khí với với áo xám, người áo xám không ngờ cũng cười cười
với chàng, không ngờ còn hướng Diệp Khai hỏi một câu:

- Ngươi khỏe chứ?
- “Ta không được khỏe” - Diệp Khai cố ý thở dài - “Ta đang ngồi thoải

mái ngắm phong cảnh ở đây, lại có người vô duyên vô cớ đến giết ta, ta làm
sao mà khỏe cho được?”

Người áo xám cũng thở dài, không những biểu thị đồng ý, hơn nữa còn

biểu thị đồng tình.

- “Nếu quả ta đang ngồi thoải mái trên ghế, chợt có ba người đến muốn

giết ta, ta cũng có cảm giác như vậy”.

- “Ba người?” - Diệp Khai hỏi - “Chỉ có ba người muốn giết ta?”
- Chỉ có ba người.
- “Còn ngươi?” - Diệp Khai hỏi - “Ngươi không phải đến giết ta?”
- “Ngươi đáng lẽ nên nhận ra ta không phải đến giết ngươi” - Người áo

xám lại cười cười với Diệp Khai - “Bọn ta vô oán vô cừu, ta tại sao lại
muốn giết hại ngươi?”

- “Bọn chúng cũng vô oán vô cừu với ta, bọn chúng tại sao lại muốn giết

ta?” - Diệp Khai hỏi ngược.

- Bọn chúng phụng mệnh mà đến.
- “Phụng mệnh ai?” - Diệp Khai hỏi - “Mã Không Quần? Hay là Vương

lão tiên sinh chủ nhân Hầu Viên?”

Người áo xám mỉm cười để hồi đáp câu hỏi đó:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.