BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 224

- “Cũng may ta không phải đến giết ngươi” - Người áo xám cười khổ -

“Nếu không hiện tại ta có lẽ cũng đã chết dưới quyền của ngươi”.

Diệp Khai tịnh không phủ nhận.
Người áo xám lại hỏi:
- Ngươi đã biết rõ gã muốn giết ngươi, đã biết rõ gã đang đằng sau lưng

ngươi, tại sao lại không tranh tiên xuất thủ giết gã?

- “Bởi vì ta không gấp, người gấp là gã” - Diệp Khai cười cười - “Là gã

muốn giết ta, không phải ta muốn giết gã, ta đương nhiên nhẫn nại hơn gã”.

- “Ta bội phục ngươi, thật sự bội phục ngươi” - Người áo xám lại thở dài

- “Nếu quả bọn ta không phải tương kiến dưới tình huống như vầy, ta thật
sự hy vọng có thể kết giao một bằng hữu như ngươi”.

- Hiện tại bọn ta tại sao không thể kết giao bằng hữu?
- “Bởi vì ta cùng bọn chúng đến” - Người áo xám đáp - “Ngươi ít nhiều

gì khó lòng tránh khỏi có dạ đề phòng ta”.

- “Ngươi đã lầm!” - Diệp Khai thốt - “Nếu quả ta nhìn không ra dụng

tâm của ngươi, làm sao có thể nói chuyện với ngươi?”

- “Ngươi hiện tại vẫn có thể kết giao bằng hữu với ta?” - Người áo xám

hỏi một cách ngạc nhiên.

- Tại sao lại không thể?
- “Nhưng ngươi căn bản vốn không biết ta là người ra sao” - Người áo

xám thốt:

- “Ngươi thậm chí không biết ta tên gì?”
- Ngươi có thể nói cho ta biết không?
- “Đương nhiên là có thể” - Người áo xám mỉm cười, cười rất thoải mái -

“Ta tên là Mã Sa”.

- Mã Sa?
Cái tên đó đương nhiên không thể làm cho Diệp Khai kinh ngạc hay hoài

nghi, trong đám bằng hữu của Diệp Khai có rất nhiều người tên họ còn kỳ
quái hơn tên của người này nhiều.

- “Ta tên là Diệp Khai” - Diệp Khai thốt - “Diệp là ‘thụ diệp’, Khai trong

‘khai tâm’.”

- “Ta biết” - Mã Sa thốt - “Ta đã từng nghe qua danh tánh của ngươi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.