BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 225

Y chầm chậm bước tới một bước, trong tay y vẫn không có kiếm, trên

dưới toàn thân vẫn không nhìn thấy một chút sát khí gì.

Y đi về phía Diệp Khai, chỉ bất quá muốn bắt tay Diệp Khai, biểu thị

chút thân cận, đó vốn là chuyện rất tự nhiên, bởi vì Diệp Khai cũng đã coi y
như bằng hữu rồi.

Diệp Khai vốn là người rất thích kết giao bằng hữu, vốn đã không đề

phòng Mã Sa, hiện tại đương nhiên càng không đề phòng.

Khi Mã Sa đi tới trước mặt Diệp Khai, sắc mặt y chợt tái nhợt, chợt thất

thanh la lên:

- Coi chừng, coi chừng đằng sau!
Diệp Khai nhịn không được phải quay đầu lại.
--- Vô luận là ai dưới tình huống đó đều nhịn không được phải quay đầu

lại.

Giữa giây phút Diệp Khai quay đầu nhìn lại đó, Mã Sa đột nhiên rút ra

một thanh kiếm từ trong ống tay áo.

Một thanh nhuyễn kiếm dùng sắt tinh chất luyện thành, rung rung trong

gió như con độc xà đâm thẳng vào ót trái của Diệp Khai.

Ót trái.
Diệp Khai quay đầu sang phải nhìn ra đằng sau, dưới tình huống đó, ót

trái của chàng đương nhiên là một “Không môn”.

- “Không môn”, chỗ hở, là một thứ thuật ngữ người giang hồ quen dùng,

bộ vị trên cơ thể có ý nói đến giống như một căn phòng trống không không
có cửa hoàn toàn không phòng bị, chỉ cần mình cao hứng, mình có thể tiến
vào bất cứ chỗ nào bất cứ lúc nào.

Nơi ót trái của mỗi người đều có mạch máu chính, nơi chủ yếu để máu

huyết lưu thông trên người, nếu quả mạch máu chính đó bị cắt đứt, tất chảy
máu không ngừng, không thể cứu được.

Một sát thủ có kinh nghiệm, còn chưa đến lúc tuyệt đối tin chắc, tuyệt

không xuất thủ, Mã Sa không còn nghi ngờ gì nữa đã nắm chắc cơ hộ hạ
thủ tốt nhất.

Đó là cơ hội y tự mình chế tạo ra, y thật sự tin một kiếm của mình tuyệt

không thể thất thủ, bởi vì tin chắc như vậy, cho nên căn bản không thèm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.