BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 298

Y lại ngẩng đầu, chú thị nhìn Mã Không Quần, lại nói:
- Đôi chân tôi nếu có thể đi như bay, đương nhiên có thể đến bái phỏng

Mã lão bản.

Mã Không Quần đương nhiên đã hiểu ý tứ lời nói của y, cho nên sắc mặt

hơi biến đổi, nhưng liền cười thốt:

- “Tiêu lão đệ đã có ý trách cứ, ta làm sao có thể không tạ tội được chứ?

Đáng phạt, đáng phạt” - Mã Không Quần cười thốt - “Hôm nay phải để ta
chịu phạt cho đủ”.

- “Nói phạt thì tôi không dám” - Tiêu Biệt Ly cười thốt - “Mười năm

chưa từng uống một trận tuý lúy, hôm nay hai ta phải uống cho đã”.

* * * * *
Bước trên những giọt sương đêm qua, nhớ lại cuộc đối thoại giữa mình

và Tô Minh Minh hồi sáng sớm, Diệp Khai không khỏi mỉm cười.

- “Hiện tại ngày đã dần dần sáng, bọn ta có thể xuất phát rồi” - Tô Minh

Minh nói với Diệp Khai.

- “Xin nàng dùng số ít, không cần dùng số nhiều” - Diệp Khai cười đáp.
- “Số ít? Số nhiều?” - Tô Minh Minh ngạc nhiên - “Ý tứ gì đây?”
- “Là ta, không phải là chúng ta” - Diệp Khai đáp.
- “Ta?” - Tô Minh Minh cuối cùng đã hiểu ý chàng - “Chàng muốn đi

một mình?”

- “Không muốn, mà là khẳng định” - Diệp Khai đáp - “Đây không phải

là đi hội chợ, nhiều người nhiệt náo”.

- “Bởi vì nguy hiểm, cho nên mới đi hai người, mới có người chung sức

với mình!” - Tô Minh Minh thốt - “Hà huống Kim Ngư đêm qua có lẽ đã đi
Hầu Viên, tôi càng phải có trách nhiệm đi tìm nàng ta”.

- Vậy nàng càng không nên đi.
- Tại sao?
- “Nếu quả người của Hầu Viên đã bắt Kim Ngư để uy hiếp nàng, nàng

có cách gì?” - Diệp Khai hỏi.

- Tôi...
- “Ta lại khác” - Diệp Khai cười thốt - “Tâm của ta có khi cũng giống

như sắt, lúc nên cứng, ta tuyệt đối không mềm lòng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.