BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 301

BIÊN THÀNH ĐAO THANH

Cổ Long

www.dtv-ebook.com

Chương 22

Lão Thái Bà Bán Trứng Gà

Hồ đã nghiêng, rượu còn chưa rót.
Chén trên tay, đình giữa không trung.
Cờ trong tay, đắn đo chưa hạ.
* * * * *
Đình viên sâu hun hút, sâu tới đâu?
Trong vườn có tùng trúc, hoa thảo, tiểu kiều, lưu thủy, giả sơn, đình các,

thậm chí còn có sóc vàng thỏ trắng, hạc tiên nai gạc.

Những con nai gạc, thỏ trắng đó tuy làm bằng gỗ đá, nhưng điêu khắc

đến mức như sống động, phảng phất chỉ cần phẩy tay một cái, bọn chúng
có thể chạy đến trước mặt mình.

Cây xanh, hoa thơm, khu vườn trong Hầu Viên không ngờ lại ưu mỹ

tường hòa như vậy, làm cho tâm thần thoải mái như vậy, phì phà hơi thở dụ
hoặc.

Nhưng lại nhìn không thấy tới một con khỉ.
Lớn, nhỏ, già, trẻ, khỉ cha, khỉ mẹ, không cần biết là loại khỉ gì, Diệp

Khai không nhìn thấy tới một con.

Lúc chàng còn chưa bước qua cửa lớn, chàng đã phát giác một điểm đó,

không những không nhìn thấy khỉ, cả tiếng kêu “chít chít” của khỉ cũng
không nghe.

Hầu Viên không có khỉ, chuyện gì đây?
Bóng người trên đất bên trong bát giác đình dần dần rút ngắn lại, đương

nhiên đã đến trưa.

Hơn ba canh giờ đã trôi qua, bọn Diệp Khai ba người vẫn không động,

cả đầu ngón tay cũng không động, tay mỗi một người đều vững như bàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.