BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 338

- “Tốt” - Phó Hồng Tuyết lạnh lùng thốt - “Vậy thì ngươi có thể chết

rồi”.

Lúc đao phong phá không, người Ôn Như Ngọc đã bay lên nóc nhà,

khinh công của y trên giang hồ có thể coi là nhất nhì, chỉ tiếc người y đụng
phải là Phó Hồng Tuyết.

Y vừa lên đến nóc nhà, ngón chân vừa chạm mái ngói, đang lúc chuẩn bị

mượn lực phóng lên lần nữa, y lại nghe thấy một tiếng gió sắc sảo, cảm
thấy song cước lành lạnh, đợi đến khi y xoay người lại, y nhìn thấy song
cước của mình còn lưu lại trên nóc nhà.

* * * * *
Hoa Mãn Thiên chưa từng thấy đao pháp nào kỳ dị quỷ quái như vậy, chỉ

thấy đao quang lóe lên một cái, chỉ thấy tay Phó Hồng Tuyết như phẩy nhẹ
nhẹ nhàng nhàng một cái, người Ôn Như Ngọc đã trốn chạy cỡ sáu bảy
trượng đột nhiên phát giác đôi chân bị cắt gọn, thân thể đột nhiên từ trên
không rơi xuống.

Hoa Mãn Thiên muốn chạy, đôi chân lại bất lực không nghe lời, gã thậm

chí nghe thấy hai hàm răng mình gõ lộp cộp vào nhau run rẩy.

Phó Hồng Tuyết chầm chậm quay mình, chậm chậm đưa mục quang

đóng đinh trên mặt Hoa Mãn Thiên.

- “Hôm nay ta không giết ngươi” - Phó Hồng Tuyết thốt - “Nhưng ta

muốn ngươi chuyển lời ta”.

- Lời... lời gì?
- “Trở về nói cho Tam lão bản biết, không cần biết lão là ai, ta nhất định

đi tìm lão” - Phó Hồng Tuyết lạnh lùng thốt - “Kêu lão tốn nhất là đến gặp
ta”.

- Tôi... nhất định chuyển lời.
* * * * *
Dã thú có bản lãnh truy tung cao nhất là dã lang, có bản lãnh trốn tránh

bị truy tung nhất cũng là dã lang.

Nếu quả nói Phó Hồng Tuyết là một con sói hoang, Đinh Đang song bào,

không còn nghi ngờ gì nữa, cũng là sói hoang.

Không có dấu tích, không có manh mối, không có mục kích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.