BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 378

Say!
Hiện tại chỉ còn nước đem mỹ tửu làm ma túy ru ngủ con tim đau đớn.
Nhưng trong tim còn cắm một mũi kim.
Một mũi kim bén nhọn, băng lãnh.
Không ai có thể tưởng tượng thứ thống khổ đó thâm thúy tới cỡ nào,

đáng sợ tới cỡ nào.

Lần đầu tiên hắn hiểu rõ trên thế gian còn có thứ cảm tình đáng sợ hơn

cả cừu hận.

Cừu hận chỉ bất quá muốn hủy diệt cừu nhân của hắn, nhưng thứ cảm

tình đó lại khiến hắn muốn hủy diệt chính mình, muốn hủy diệt toàn thế
giới.

Cho đến hiện tại, hắn mới chân chính hiểu rõ mình đã bất tri bất giác yêu

thương Phong Linh, cho nên hắn mới càng thống khổ.

--- Ngươi đã giết một thân nhân của ta, cho nên ta phải hủy diệt một thân

nhân của ngươi.

Đó là thứ báo phục gì đây?
Hắn không dám tin trên thế gian có thể có thứ phương pháp báo phục đó,

nhưng sự thật rành rành trước mắt, hắn có thể không tin sao?

* * * * *
Đêm hè.
Chòm sao trên trời lấp lánh, cây lá mùa hè xào xạc trong gió.
Trăng mùa hè càng sáng chói.
Vẫn là sao đêm qua, vẫn là trăng đêm qua.
Nhưng còn người đêm qua?
Sao vẫn trên trời, trăng vẫn trong mây.
Còn người ở đâu?
Mười ba ngày.
Bọn họ đã ở chung tổng cộng mười ba ngày.
Mười ba ngày, mười ba đêm, đó tuy chỉ bất quá như chỉ một chớp mắt đã

là quá khứ, nhưng hiện tại nghĩ đến, mỗi một ngày, mỗi một đêm, mỗi một
giờ, mỗi một khắc, thậm chí mỗi một câu nói đều không biết có bao nhiêu
là hồi ức?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.