BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 64

- Mời ta làm gì?
- “Mời đi ra”. - Hoa Mãn Thiên đáp.
Diệp Khai nãy giờ một mực trầm mặc chợt mở miệng:
- Tối thiểu trước khi hắn đi ra, cũng nên để cho hắn thấy người dưới tấm

vải bố là ai.

- “Hắn không cần nhìn cũng đã biết”. - Hoa Mãn Thiên lạnh lùng thốt.
- “Sự tình còn chưa hoàn toàn chứng minh, làm sao biết người nhất định

là do hắn giết?” - Diệp Khai hỏi.

- Trừ hắn ra, còn có ai...
- “Để hắn nhìn”. - Mã Không Quần ngắt lời Hoa Mãn Thiên.
Phó Hồng Tuyết không nói tiếng nào, đi đến đầu bàn thò tay lật tấm vải

bố trắng.

Dưới tấm vải có một người nằm, Phó Hồng Tuyết tuy đã lật tấm vải bố,

lại vẫn không biết người đó là ai, bởi vì đó là một thi thể không đầu.

Một thi thể không đầu làm sao mà biết là ai? Phó Hồng Tuyết chỉ biết

người đó là nữ nhân, dựa vào y phục trên thi thể mà đoán.

- “Nó bị người ta một đao chém đứt đầu”. - Mã Không Quần mặt lộ vẻ bi

phẫn - “Ngươi có biết đầu lâu của nó ở đâu không?”

- “Nàng là ai?” - Phó Hồng Tuyết hỏi.
- “Nàng là Mã Phương Linh”. - Diệp Khai hồi đáp.
- “Mã Phương Linh?” - Phó Hồng Tuyết ngẩn người.
- “Một đao đứt đầu, không những phải có đao bén, còn phải có thủ pháp

cao minh”. - Mã Không Quần thốt - “Phó Hồng Tuyết không hổ là Phó
Hồng Tuyết”.

Thần sắc Phó Hồng Tuyết lại khôi phục nét bình tĩnh, lãnh đạm, thậm chí

còn phảng phất dâng trào một ý tứ khinh miệt chế giễu.

- “Đối với chuyện này, các vị còn có gì để nói nữa?” - Mục quang của

Mã Không Quần đảo vòng quanh.

Không ai nói gì nữa, nhưng mỗi một người đều nhìn Phó Hồng Tuyết,

trong mục quang ánh lên một màu bi oán.

- “Chỉ có một câu”. - Phó Hồng Tuyết chợt thốt.
- Cứ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.