BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 104

- Chó ngựa, vô cớ! Người cũng vô cớ! Kẻ nào đó hạ thủ cay độc thật!
Vạn Mã Đường chủ nhìn vào mặt chàng hỏi:
- Chẳng lẽ các hạ không hay biết việc đó?
Diệp Khai đáp gọn:
- Không hề hay biết!
Vạn Mã Đường chủ đột nhiên vươn tay.
Diệp Khai trông thấy một thanh đao nơi tay y. Đao chớp sáng, sắc bén vô

cùng.

Nhìn lưỡi đao, Vạn Mã Đường chủ hỏi:
- Các hạ thấy thanh đao này như thế nào?
Diệp Khai đáp:
- Rất tốt!
Vạn Mã Đường chủ cười gằn:
- Nếu đao không tốt thì mười ba chiếc đầu làm gì rơi rụng?
Chợt, y quắc mắt nhìn Diệp Khai, cao giọng hỏi:
- Thanh đao này, chẳng lẽ các hạ chưa hề thấy?
Diệp Khai lắc đầu:
- Chưa hề!
Vạn Mã Đường chủ hỏi:
- Các hạ có biết thanh đao này nằm tại đâu chăng?
Diệp Khai lại lắc đầu:
- Không biết.
Vạn Mã Đường chủ buông mạnh:
- Dưới đất, ngay chỗ giết người!
Diệp Khai trố mắt:
- Dưới đất?
Vạn Mã Đường chủ đáp:
- Hung thủ giết người xong, chôn đao dưới đất, rất tiếc hắn vội vàng

không lấp kín hố, nên dễ bị phát hiện!

Diệp Khai cau mày:
- Thanh đao quý như vậy, sao lại đem chôn?
Vạn Mã Đường chủ cười lạnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.