BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 115

Diệp Khai trố mắt:
- Tại sao?
Vạn Mã Đường chủ tiếp:
- Tại vì nơi đây có nhiều phiền phức, vô luận là ai, ở đây rồi cũng ngửi

phải mùi máu tanh!

Diệp Khai cười nhạt:
- Tại hạ không sợ phiền phức, không ngại ngửi máu tanh!
Vạn Mã Đường chủ cao giọng:
- Nhưng nơi đây, đáng lẽ các hạ không nên đến. Lỡ đến rồi, thì phải đi

gấp!

Diệp Khai hỏi:
- Đi đâu?
Vạn Mã Đường chủ tiếp:
- Về chốn quê hương! Chính nơi đó mới là địa phương an thân lập mạng

của các

hạ.
Diệp Khai từ từ quay mình, đối diện với đồng cỏ bao la, mơ màng hỏi:
- Đường chủ biết quê hương tại hạ ở đâu chăng?
Vạn Mã Đường chủ lắc đầu:
- Vô luận gia hương của các hạ xa cách bao nhiêu, các hạ cũng phải trở

về. Vô luận các hạ cần lộ phí bao nhiêu, tại hạ sẵn sàng cung cấp đủ!

Diệp Khai mỉm cười:
- Bất tất! Gia hương của tại hạ không xa lắm!
Vạn Mã Đường chủ hỏi gấp:
- Không xa? Thế ở đâu?
Diệp Khai nhìn vầng mây bạc lơ lửng ở lưng trời, buông rõ ràng từng

tiếng:

- Gia hương của tại hạ ở đó!
Đoạn, chàng quay mình, nhìn Vạn Mã Đường chủ.
Thần sắc biến đổi kỳ quái, chàng tiếp luôn:
- Tại hạ sanh ra nơi đó, lớn lên tại đó, các hạ còn bảo tại hạ nên đi về đâu

nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.