BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 136

Hắn, là Phó Hồng Tuyết!
Phó Hồng Tuyết xuất hiện nơi đầu đường, từ từ đi lại, với dáng lết chân

như muôn

thuở.
Chỉ có mỗi một mình y.
Tay y vẫn nắm chuôi đao.
Diệp Khai tiến lên, đón đầu, cười nhẹ hỏi:
- Các hạ trở lại đây?
Phó Hồng Tuyết nhìn thoáng qua chàng, lạnh lùng thốt:
- Các hạ chưa chết!
Diệp Khai hỏi luôn:
- Các người kia?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Tại hạ đi rất chậm!
Rất chậm, là phải đi sau. Đi sau, tức nhiên không biết gì về những người

đi trước.

Diệp Khai hỏi:
- Họ đi trước các hạ?
Phó Hồng Tuyết gật đầu:
- Ừ!
Diệp Khai cau mày:
- Họ đi trước, sau chưa ai đến đây?
Phó Hồng Tuyết hỏi lại:
- Tại sao các hạ đinh ninh là họ sẽ đi ngang qua thị trấn! Tại sao họ bắt

buộc phải đến đây?

Diệp Khai gật đầu mỉm cười hỏi:
- Các hạ biết người nào đến đây trước chăng?
Phó Hồng Tuyết lại lắc đầu:
- Không!
Diệp Khai tiếp:
- Một người chết!
Chàng nhếch nụ cười mỉa, tiếp luôn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.