BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 158

Hồng Tuyết từ trong

ngỏ hẻm đi ra. Chàng điểm một nụ cười, vẩy tay gọi nhưng Phó Hồng

Tuyết như không trông thấy. Mặt y đăm đăm nhìn về khung cửa hẹp đối
diện.

Mặt y vốn trắng xanh, hiện tại hồng lên, mắt lại bốc lửa, sáng vô cùng.

Một tay vẫn giữ chuôi đao, chân bước từ từ. Đôi chân không bao giờ vội
vã.

Diệp Khai đột nhiên phát hiện gã thiếu niên đó biến đổi lạ kỳ. Một con

người nhẫn nại lâu năm có lúc cũng cần phải phát tiết bớt cái ứ đọng. Bằng
cách này hay cách khác, có phát tiết được phần nào thì mới tiếp tục nhẫn
nại đến khi có cơ hội.

Không phát tiết dược thì tất phải nổ tung. Công trình nhẫn nại cầm như

phó cho giòng nước cuốn.

Diệp Khai thở dài, lẩm nhẩm:
- Ta xem ra hắn phải uống say một trận mới xong.
Say tít cung thang, say bất tỉnh nhân sự. Khi cơn say qua rồi thì tuy có

nhức đầu một chút song tinh thần sẽ được thoải mái hơn. Đương nhiên nếu
có nữ nhân kèm một bên thì lại càng hay.

Chàng tự hỏi cho đến ngày nay, y đã tiếp xúc nữ nhân chưa.
Nếu chưa thì thật là kỳ quái.
Phó Hồng Tuyết từ từ đi, mặt cứ nhìn ngọn đèn lồng màu đỏ treo trước

cửa. Đèn đốt lên là có khách vào. Đèn tắt rồi là khách ra và không còn một
mạng.

Hiện tại, đèn sáng rồi. đèn sáng là cuộc sanh ý bên trong đã mở màn.

Hôm nay chắc chắn cuộc sanh ý ở đây không thịnh vượng rồi.

Thường lệ, khách ở đây gồm hai hạng quan trọng. Hạng chủ các trại nuôi

ngựa và hạng lái ngựa từ xa đến, mang ngựa đến bán hoặc mua ngựa về.

Hôm nay chắc chắn là hai hạng đó không có mặt rồi, bởi vì họ là đối thủ

đen đỏ với nhau. Mà các chủ trại thì bận rộn sự việc tại Vạn Mã Đường,
các lái buôn cũng buồn lòng mà không đến.

Còn lại là những tay chơi lẻ tẻ, nhỏ mọn, những tay lót sòng. Hạng đó có

đáng kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.