BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 183

Nàng dụng lực đẩy cửa sổ, cánh cửa mở! Nàng gọi khẽ: - Dì ba!
Không có tiếng đáp!
Phòng không có người. Chiếc chăn trải dài trên giường, dưới chăn, có

hai cái gối

độn.
Gió vi vu bên ngoài.
Mã Phương Linh rợn người.
Nàng chợt phát hiện ra, ở đây, trừ nàng, ai ai cũng có bí mật cả.
Phụ thân nàng cũng không ra ngoại lệ.
Từ lâu, nàng không biết rõ quá khứ của phụ thân như thế nào.
Từ lâu, nàng khôgn dám hỏi, dù muốn hỏi.
Nàng ngẩng đầu nhìn lên, chợt biến sắc, nơi khung cửa sổ, một thân linh

hộ pháp hiện ra.

Người đó là Công Tôn Đoạn.
Công Tôn Đoạn cao giọng:
- Đi về phòng!
Nàng không dám nhìn y lâu.
Vô luận là ai trong Vạn Mã Đường, đối với Công Tôn Đoạn cũng có ít

nhiều khiếp

sợ.
Nàng khép vạt áo, cúi đầu, ngoan ngoản ra cửa, về phòng.
Mường tượng Công Tôn Đoạn có cười với dì ba qua khung cửa sổ.
Phải cố gắng lắm, Mã Phương Linh mới cài được then cửa. Tim nàng

đập mạnh.

Bên ngoài, tiếng vó ngựa lại vang lên.
Ngựa chạy đi. Nàng lên giường, kéo chăn trùm đầu, thân mình rung mãi.
Nàng linh cảm, một sự tình bi thảm sắp phát sinh tại nơi đây!
Nàng không muốn nhìn, không muốn nghe gì cả!
Nàng tự thán:
- Ta không nên sanh ra trên trần gian! Ta không nên sống giữa cõi đời

này! Tại sao ta sanh ra? Mà lại sanh ngay tại chỗ này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.