BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 223

Lúc khởi hành, kỵ sĩ cảm thấy yên ngựa rất êm, song dần dần về sau, yên

ngựa như mọc kim, kim càng lúc càng nhô cao, cái bàn tọa đau đớn không
tưởng nổi!

Nhìn bàn tay vấy máu, hắn càu nhàu:
- Cái lão Lạc Lạc Sơn thật là đồ chó chết! Con mẹ nó, lão ẩn nấp một nơi

cho sướng thân, bắt bọn ta phải chịu gian nan khốn khổ như thế này!

Người thứ nhất tiếp nối:
- Nghe nói lão ta là một con quỷ rượu! Biết đâu lão ta chẳng quá say, ngã

ngựa gãy cổ mà chết rồi!

Cạnh đó có một chiếc lều. Trong lều, có bảy tám người, hiện tại những

người đó ngáy ồ ồ!

Nồi nước vẫn reo sôi.
Thịt ngựa đã nát nhừ chưa?
Một người cao tuổi tìm một cành cây khô, định quậy vào nồi, xem qua

mấy cục

thịt.
Vừa lúc đó, từ trong bóng tối, một người phi ngựa vọt ra. Hai người kia

đồng thời chụp chuôi đao, vụt đứng lên cao giọng hỏi: - Người đến đó, là
ai?

Người đó đáp: - Ta!
Thinh âm nghe quen quen.
Người trẻ tuổi, có bàn tay vấy máu, vớ một que củi cháy, đưa lên cao.

Ánh lửa soi rõ mặt người ngồi trên ngựa.

Cả hai gã quanh đống lửa cùng cười vuốt, thốt: - Đêm khuya lắm rồi, sao

lão nhân gia không ngơi nghỉ một lúc? Người trên ngựa đáp:

- Vì có việc, ta phải đến gặp các ngươi!
Một người hỏi:
- Việc gì?
Không có tiếp đáp.
Thanh đao của người trên ngựa bỗng chớp lên, một trong hai gã rơi đầu.

Gã trẻ tuổi trố mặt, sợ quá đến nghẹn cuống họng, không kêu lên được. Tại
sao người trên ngựa giết chúng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.