BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 224

Người trên ngựa là ai?
Trong túp lều, tiếng ngáy vẫn vang đều.
Một ngày dài vất vả, nếu có dịp nằm xuống, là họ ngủ như chết, một vài

tei^

⬙ng động thường đâu có thể làm cho họ tỉnh dậy?

Tuy nhiên, cũng có kẻ thính tai, nhạy cảm giác, chợt bừng tỉnh. Hắn thấy

gì?

Máu! Máu bắn lên, rơi xuống lấm tấm, như mưa!
Song, hắn không kịp kêu hoảng.
Thanh đao nháng lên, đầu hắn đứt, máu phún từ cổ, tiếp nối với vòi máu

trước, của đồng bạn.

Còn độ nửa giờ nữa, là trời sáng rõ.
Diệp Khai nhắm mắt, nằm trên giường, tợ hồ ngủ.
Phó Hồng Tuyết ở trong nhà bếp, đang múc nước vào chậu, rửa mặt.
Công Tôn Đoạn uống nhiều rượu, say mèm, loạng choạng bước ra cửa,

nhảy lên lưng ngựa.

Đèn trên căn gác nhỏ đã tắt.
Bốn nơi khác biệt, có hoạt cảnh như vậy đó.
Còn ở những nơi khác?
Mã Phương Linh còn mở mắt trao tráo, đợi chờ.
Còn Vạn Mã Đường chủ? Vân Tại Thiên? Hoa Mãn Thiên? Lạc Lạc

Sơn? Trầm Tam Nương? Những người này đang làm gì?

Máu đã đổ loang trên đồng cỏ, họ ở đâu, không thấy người nào ra mặt

cả!

Lại còn Thúy Bình nữa! Nàng đang ở đâu! Làm gì?
Mã Phương Linh nắm chặt chiếc chăn, mồ hôi lạnh xuất ra, ướt cả y

phục nàng.

Mường tượng nàng vừa nghe tiếng kêu gào thảm thiết từ xa xa đâu đó

vọng đến.

Nếu là như thường, nàng đã chạy bay đi xem rồi.
Hiện tại nàng cảm thấy có nhiều việc đáng sợ quá chừng. Nàng không

dám nhìn vào một cảnh tượng nào cả.

Bởi cảnh nào hiện ra, cũng đều rùng rợn cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.