BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 236

- Tôi có bí mật gì chứ?
Niềm thống khổ thâm trầm hiện trong ánh mắt của Vạn Mã Đường, lão

gằn từng tiếng:

- Từ ngày đầu tiên ngươi vào đây thì ta đã biết ngươi là ai rồi.
Trầm Tam Nương run người mãnh liệt.
Mường tượng có đôi tay vô hình đang bóp nghẹt yết hầu bà.
Thân hình run nhưng hơi thở như ngừng, người hết run là tim hầu như

ngừng đập.

Bà lùi lại từng bước từng bước. Bà sợ hãi cực độ.
Vạn Mã Đường tiếp:
- Ngươi không phải họ Trầm. Ngươi mang họ Hoa.
Câu nói đó như quả chùy giáng xuống đầu Trầm Tam Nương.
Đang đứng, bà ngã xuống.
Vạn Mã Đường tiếp:
- Người vợ thứ của Bạch Thiên Vũ là Hoa Bạch Phụng. Hoa Bạch Phụng

là thơ thơ của ngươi.

Trầm Tam Nương hét lên:
- Làm sao ông biết được?
Vạn Mã Đường thở dài:
- Có thể là ngươi không tin. Nhưng sự thật thì như thế này. Trước khi

ngươi vào đây thì ta đã thấy ngươi rồi. Ta thấy thơ muội ngươi và Bạch
Thiên Vũ cùng hội hiệp với nhau tại một chỗ. Lúc đó ngươi hãy còn nhỏ và
thơ thơ ngươi thì đã thọ thai. Thọ thai với Bạch Thiên Vũ.

Trầm Tam Nương sửng người như người gỗ.
Vạn Mã Đường tiếp:
- Sau khi Bạch Thiên Vũ chết đi, ta có tìm thơ muội ngươi. Nhưng thơ

thơ ngươi ẩn tránh trận phương trời nào, ta tìm không ra. Còn ngươi thì...
không ai ngờ ngươi lại lần mò đến địa phương này.

Trầm Tam Nương lại lùi dần, lùi dần. Cuối cùng rơi phịch lên chiếc ghế.
Bà giương mắt nhìn Vạn Mã Đường.
Con người đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.