BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 238

Trầm Tam Nương đáp:
- Cũng sống luôn
Vạn Mã Đường mỉm cười:
- Và có lẽ hiện tại cũng có mặt ở địa phương này?
Trầm Tam Nương hỏi:
- Oâng đoán được chăng?
Vạn Mã Đường hỏi lại: - Diệp Khai hay Phó Hồng Tuyết?
Trầm Tam Nương lắc đầu: - Hỏi mà chơi vậy thôi chứ ông làm gì đoán

nổi.

Vạn Mã Đường cười nhẹ: - Ngươi nói hay không nói cũng chẳng có

quan hệ gì, bởi cuối cùng rồi ta cũng

biết.
Trầm Tam Nương mỉa mai:
- Đã vậy thì ông còn hỏi làm chi?
Vạn Mã Đường bỗng thở dài, tiếp:
- Thực ra cho đến phút giây này, ta chưa muốn phanh khui sự bí mật của

ngươi, bởi ta không muốn sớm cắt đứt liên hệ của ta và ngươi.

Trầm Tam Nương thốt:
- Nhưng rất tiếc hiện tại đã đến lúc không thể không phanh khui.
Vạn Mã Đường gật đầu:
- Đúng vậy.
Trầm Tam Nương hỏi:
- Tại sao?
Vạn Mã Đường đáp:
- Chỉ vì sự thể không còn kéo dài được nữa.
Trầm Tam Nương cau mày:
- Mười mấy năm mà còn nhẫn nại được, sao lại không thể kéo dài thêm

đôi ngày?

Vạn Mã Đường lộ vẻ trầm trọng:
- Ta có con trai, con gái, ta có mấy trăm huynh đệ. Ta không thể lấy mắt

nhìn họ chết dần chết mòn.

Trầm Tam Nương hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.