BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 25

- Trong con mắt của Tam Lão Bản, những giai nhân trên cõi đời này gom

lại không sánh được một các hạ với phong độ anh hùng.

Diệp Khai cười lớn:
- Cho đến bây giờ, tại hạ mới biết mình là một đấng anh hùng! Nhưng,

Tam Lão Bản thuộc hạng người như thế nào?

Người áo trắng đáp:
- Là người biết anh hùng, trọng anh hùng.
Diệp Khai tiếp:
- Tốt! Tại hạ rất hoan hỉ những con người như vậy. Tam Lão Bản ở đâu?

Tại hạ sẽ cho lão ta có dịp mời tại hạ uống rượu.

Cho người ta có dịp mời rượu hắn, hắn có cảm tưởng là làm cho người ta

rỡ mặt rỡ mày vì việc đó lắm.

Hắn có cảm tưởng là ban vinh hạnh cho người ta!
Người áo trắng thốt:
- Chính tại hạ đang tuân hành mạng lịnh của Tam Lão Bản, đi thỉnh

khách đêm nay đến đó uống rượu. Một tiệc rượu mọn.

Diệp Khai lắc đầu:
- Nếu là tiệc mọn thì thôi, tại hạ không đến dự đâu! Phải là tiệc lớn mới

được, một tiệc có rất nhiều rượu, uống đến ngày tận thế cũng không hết
phần tích trữ.

Người áo trắng đáp:
- Tại Vạn Mã Đường, bất cứ lúc nào, cũng có sẵn trên ba ngàn vò rượu

loại thượng hảo hạng. Thiết tưởng số tích trữ đó đủ làm hài lòng các hạ.

Diệp Khai cười ròn:
- Nếu vậy, thì dù các hạ không gọi, tại hạ cũng bắt buộc các hạ gọi tại hạ!
Người áo trắng điềm nhiên:
- Đa tạ.
Diệp Khai hỏi:
- Tại hạ đã đáp ứng rồi, các hạ còn chờ gì nữa mà chưa chịu ly khai nơi

này?

Người áo trắng giải thích:
- Tại hạ vâng lịnh mời sáu người, hiện tại mới mời được năm vị thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.