BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 253

Sự biểu hiện trong ánh mắt của chàng rất kỳ quái. Chàng không đáp câu

hỏi của Vạn Mã Đường chủ.

Lâu lắm, chàng mới cất tiếng:
- Tại hạ đã nói, địa phương này là nhà của tại hạ, đã trở về đây rồi, tại hạ

không còn muốn đi đâu nữa cả.

Vạn Mã Đường chủ biến sắc:
- Các hạ không đáp ứng?
Diệp Khai tiếp:
- Tại hạ không thể mang nàng đi, nhưng tại hạ dám bảo chứng là, vô luận

việc gì phát sanh tại đây, nàng sẽ không hề bị lôi cuốn vào vòng tranh chấp!

Mắt chàng sáng lên, dừng một chút, chàng tiếp luôn:
- Bởi vì, những việc sắp xảy ra, không mảy may quan hệ đến nàng.
Vạn Mã Đường chủ nhìn chàng.
Mắt lão cũng sáng lên.
Bỗng lão vỗ tay lên vai chàng, thốt: - Lão phu mời các hạ uống một chén

rượu!

Rượu đã có trên bàn.
Rượu tuyệt đối không giải quyết thống khổ của bất cứ ai.
Nhưng, rượu lại có thể giúp con người tự dối với mình.
Công Tôn Đoạn cầm chắc chiếc chén vàng, y không hiểu tại sao lại cần

phải uống rượu, muốn uống rượu.

Bởi hiện tại, không phải lúc uống rượu.
Và chén rượu này, là chén thứ năm, từ lúc ngày bắt đầu.
Hoa Mãn Thiên và Vân Tại Thiên nhìn y, không khuyên ngăn, không

cùng uống.

Giữa họ và Công Tôn Đoạn, có một khoảng cách. Hiện tại, khoảng cách

đó có vẻ xa hơn lúc thường.

Công Tôn Đoạn nhìn chén rượu, bỗng cảm thấy mình cô độc quá!
Mình tịch mịch quá!
Y đổ máu, đổ mồ hôi, y phấn đấu trọn đời, cuối cùng để đánh đổi lấy cái

gì?

Cái gì cũng đều là của kẻ khác!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.