BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 303

Không ai tin là y mới giết người lần đầu tiên, cả Công Tôn Đoạn dù sống

lại cũng không tin được.

Nhưng, quả thực, đây là lần thứ nhất trong đời, Phó Hồng Tuyết giết

người.

Lúc y rút đao ra, thấy máu, y nôn mửa liền.
Y có muốn giết người đâu! Song nếu y không giết người, thì y bị người

giết!

Trường hợp bất khả kháng!
Trong khi y nôn mửa, Trầm Tam Nương nhìn y, ánh mắt rất kỳ quái.
Phó Hồng Tuyết bước đi, thẳng đứng người mà bước, không trốn tránh

một ánh mắt nào của những người dọc theo hè phố.

Bây giờ, y muốn nằm một lúc, lấy lại sức rồi sẽ đi tìm Thúy Bình.
Trước đó, Thúy Bình có nói với Trầm Tam Nương:
- Tôi về trước thu xếp mấy món cần dùng, xong rồi sẽ đến tìm thơ thơ

coi biết thơ thơ ở đâu!

Phó Hồng Tuyết có biết đâu, "nàng" của y, chẳng phải là Thúy Bình mà

chính là Trầm Tam Nương, con người y ghét nhất trần đời?

Bí mật!
Vĩnh viễn bí mật đó không bao giờ có ai phát giác được!
Lão bà cho thuê nhà, đang đứng trước nhà. Hôm nay, bà có vẻ tợn quá,

trừng mắt nhìn y, chứ không vồn vả hỏi han như mọi lần y xuất ngoại trở
về.

Lạ lùng thay, bà lại đứng chắn lối vào nhà.
Phó Hồng Tuyết thốt:
- Xin tránh qua một bên!
Lão bà hỏi:
- Tại sao tránh qua?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Cho tôi vào!
Lão bà tiếp:
- Nghe nói ngươi chê địa phương này không tốt nên dọn đồ đi nơi khác.

Còn trở lại làm chi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.