BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 304

Phó Hồng Tuyết cau mày:
- Ai nói tôi đã dọn đi?
Lão bà đáp:
- Ta nói!
Phó Hồng Tuyết hừ một tiếng:
- Ai nói tôi chê địa phương này không tốt?
Lão bà đáp:
- Không phải ngươi chê địa phương này không tốt, mà chính địa phương

này chê ngươi không tốt.

Phó Hồng Tuyết hiểu.
Bởi hiểu, y không nói gì thêm, y cần gì nói thêm? Có nói cũng vô ích.
Lão bà tiếp:
- Bọc hành trang của ngươi ta đã chuyển qua cửa hiệu tạp hóa cách vách.

Ngươi muốn lấy lúc nào cũng được.

Phó Hồng Tuyết gật đầu.
Lão bà tiếp:
- Còn đỉnh bạc, ngươi lưu lại đây, nhờ ta sắm cho một cỗ quan tài. Trả

cho ngươi

luôn.
Đỉnh bạc nằm trong tay bà, bà quăng ra.
Phó Hồng Tuyết phải đón lấy. Nhưng đỉnh bạch không đến tay y.
Đỉnh bạc bay đi, hơn mấy mươi mũi châm nhỏ bay theo, nếu Phó Hồng

Tuyết vươn tay chụp đỉnh bạc, tay y sẽ trúng mấy mươi mũi châm đó.

Y vươn tay thật sự.
Nhưng từ trên không, có vật gì bay xuống, vật đó chọi vào đỉnh bạc, đỉnh

bạc đảo lộn về, đùa luôn mấy mươi mũi châm cùng bay trở lại, nhắm lão bà
mà lao vào.

Nếu Phó Hồng Tuyết chụp đỉnh bạc thì phải mất mạng với mấy mũi

châm rồi!

Lão bà không chậm trễ, phi thân lên nóc nhà, vừa tránh mấy mũi châm,

vừa thoát đi.

Hành tung bị lộ rồi, bà còn ở lại làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.