BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 323

Chàng nhạt giọng hỏi:
- Hiện tại tiên sinh đã hối hận là đã cho tại hạ nợ rượu?
Tiêu Biệt Ly thở dài:
- Lão phu chỉ kỳ quái. Những con người như họ thì tại sao lại đến đây.

Đến rồi lại không đi.

Diệp Khai thốt:
- Có thể họ trốn tránh cừu nhân. Có thể cừu nhân của họ là Phó Hồng

Tuyết.

Tiêu Biệt Ly lại thở dài:
- Nhưng lúc họ đến đây thì Phó Hồng Tuyết chỉ là một đứa bé con.
Diệp Khai cau mày:
- Thế tại sao họ muốn giết Phó Hồng Tuyết?
Tiêu Biệt Ly điềm nhiên:
- Cái câu đó thì chỉ có họ mới đáp được. Cho nên các hạ đáng lẽ đừng

giết họ mới phải.

Diệp Khai tặc lưỡi:
- Họ chết quá sớm, quá nhanh. Bất quá...
Tiêu Biệt Ly cau mày:
- Bất quá làm sao?
Diệp Khai vụt cười kkhan:
- Tiên sinh đừng quên là người chết lắm lúc nói năng được đấy.
Tiêu Biệt Ly hỏi: - Họ nói gì?
Diệp Khai tiếp: - Hiện tại họ chưa nói bởi vì tại hạ chưa hỏi.
Tiêu Biệt Ly cau mày: - Tại sao chưa hỏi?
Diệp Khai tiếp: - Tại hạ không gấp, đương nhiên là họ cũng không gấp.

Tiêu Biệt Ly mỉm cười: - Các hạ quả là con người rất kỳ quái.

Diệp Khai gật gù:
- Cỡ Tiêu lão bản.
Tiêu Biệt Ly lắc đầu: - Hơn nhiều.
Vừa lúc đó có tiếng thanh la gióng lên inh ỏi ở bên ngoài. Rồi có người

la vang:

- Lửa! Chữa lửa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.