BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 374

Diệp Khai đáp: - Tại hạ họ Diệp
Người áo đỏ hỏi tiếp: - Họ mời ta đến đây để giết người, có phải là để

giết ngươi chăng? Diệp Khai lắc đầu:

- Chừng như không phải.
Người áo đỏ thở dài: - Đáng tiếc.
Diệp Khai cũng thở dài: - Đáng tiếc thật.
Người áo đỏ hừ một tiếng: - Ngươi tiếc cái gì?
Diệp Khai đáp: - Đáng tiếc cái việc phải tiếc.
Người áo đỏ tiếp: - Ta giết kẻ kia xong, trở lại giết ngươi, có được

không? Diệp Khai gật đầu:

- Được lắm.
Người áo đỏ ngẩng mặt lên bỉu môi. - Hắn đáng ghét quá. Ai cho rằng

hắn có hạng thì quả là người đó đui cả đôi

mắt.
Đại hán trọc đầu đáp: - Tiểu nhân đui cả đôi mắt.
Người áo đỏ cất tiếng hỏi:
- Ở đây, có ai họ Trần chăng?
Trần Đại Quan bước tới, vòng tay chào.
- Tại hạ.
Người áo đỏ lại hỏi:
- Ngươi tìm ta để giết người phải không?
Trần Đại Quan cười vuốt:
- Lộ đại hiệp đến sớm một chút, người đó chưa có mặt tại đây.
Người áo đỏ trầm gương mặt.
- Đi gọi hắn đi. Ta không có thì giờ ở đây lâu chờ hắn.
Nói như thế chẳng khác nào y cho rằng ai chết dưới lưỡi kiếm của y thì

kẻ đó vinh hạnh lắm. Cho nên kẻ đó phải chực chờ y đến để tiếp nhận cái
vinh hạnh được chết nơi tay y.

Trần Đại Quan nghe y bảo thế, dở khóc dở cười, chỉ vuốt ve:
- Lộ đại hiệp đã đến đây thì cũng nên xuống dưới này ngồi nghỉ một lúc.
Người áo đỏ lạnh lùng:
- Ở trên cao, ta thấy mát mẻ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.