BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 383

Người đó đáp:
- Tại hạ đây!
Ánh mắt của y, sắc như đao.
Diệp Khai nhìn xuống quả đậu phộng nơi lòng bàn tay, lẩm nhẩm:
- Bất quá, chỉ là một quả đậu phộng, có gì đâu!
Lộ Tiểu Giai gật đầu:
- Phải! Đậu phộng! Không hơn không kém!
Diệp Khai cau mày:
- Nghĩa là không có điểm dị đồng với bất cứ đậu phộng nào khác?
Lộ Tiểu Giai lắc đầu:
- Không mãy may!
Diệp Khai thở ra:
- Thế thì tại sao tại hạ phải nhất định ăn nó?
Chàng trả quả đậu vào chỗ cũ.
Lộ Tiểu Giai mỉm cười.
Miệng cười, mắt và ý không cười, rồi y thốt:
- Nhất định các hạ là Diệp Khai.
Diệp Khai chớp mắt:
- Ạ?
Lộ Tiểu Giai đáp:
- Tại hạ nghĩ, không có ai giống Diệp Khai!
Diệp Khai hỏi:
- Có tâng bốc không?
Lộ Tiểu Giai gật đầu:
- Chút ít thôi!
Diệp Khai thở dài cười khổ:
- Rất tiếc mười cân tâng bốc không bằng một quả đậu phộng!
Ngưng ánh mắt nhìn chàng một lúc, Lộ Tiểu Giai hỏi:
- Các hạ không hề mang đao?
Diệp Khai đáp:
- Ít nhất cũng chẳng một ai thấy tại hạ mang đao.
Lộ Tiểu Giai hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.