BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 386

Lộ Tiểu Giai hừ một tiếng:
- Cũng may là các hạ chưa hiểu!
Diệp Khai chớp mắt:
- Cũng may?
Lộ Tiểu Giai gật đầu:
- Hiện tại, tại hạ bất tất giết các hạ!
Diệp Khai mỉm cười:
- Các hạ bất tất giết tại hạ, thì vị tất có thể giết hắn!
Lộ Tiểu Giai cười lạnh.
Diệp Khai hỏi:
- Các hạ thấy võ công của hắn chưa?
Lộ Tiểu Giai lắc đầu:
- Chưa!
Diệp Khai cười mỉa:
- Chưa thấy, sao các hạ dám quả quyết?
Lộ Tiểu Giai đáp:
- Tại hạ biết, hắn có tật thọt một chân.
Diệp Khai lắc đầu:
- Thọt chân cũng có nhiều hình thức khác nhau lắm chớ!
Lộ Tiểu Giai buông gọn:
- Nhưng võ công thì đồng dụng!
Diệp Khai hỏi:
- Nghĩa là sao?
Lộ Tiểu Giai giải thích:
- Lấy tịnh, chế động. Phát sau, đến trước! Nghĩa là thủ pháp nhanh hơn

người thường.

Diệp Khai gật đầu:
- Hắn phát sau, mà lại đến trước!
Lộ Tiểu Giai chợt cầm một quả đậu quẳng lên không.
Đoạn, y rút kiếm, vung luôn.
Kiếm chớp, rồi trở về nơi hông, dính vào đường đai lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.