BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 481

Phó Hồng Tuyết đáp:
- Đứng cũng nói chuyện được.
Diệp Khai mỉm cười:
- Tại hạ biết các hạ sắp nói gì.
Phó Hồng Tuyết trầm giọng:
- Các hạ biết?
Diệp Khai gật đầu, rồi thở dài:
- Rất tiếc là không có tin tức chi về con người đó.
Phó Hồng Tuyết trầm ngâm một chút.
Rồi hắn buông gọn:
- Hẹn gặp lại!
Diệp Khai hỏi:
- Không uống tí rượu?
Phó Hồng Tuyết lắc đầu:
- Không uống!
Diệp Khai cười nhẹ:
- Một chén rượu có làm chết ai đâu!
Phó Hồng Tuyết thốt:
- Nhưng tại hạ không bao giờ mời rượu lại các hạ!
Diệp Khai gật đầu:
- Cái đó tại hạ có nghe nói rồi!
Phó Hồng Tuyết tiếp:
- Tại hạ không uống rượu của các hạ!
Diệp Khai cau mày:
- Thế chúng ta không là bằng hữu sao?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Tại hạ không có bằng hữu.
Hắn quay mình, chân tả nhích tới, chân hữu lết theo, tiến ra cửa.
Diệp Khai nhìn theo hắn, nụ cười tươi biến thành nụ cười khổ.
Nhưng, Phó Hồng Tuyết chưa xuống thang lầu. Bởi lúc đó, Đinh Vân

Lâm và Thúy Bình đi lên, chiếm trọn chiếc thang.

Thúy Bình đứng tại đầu thang trên, chừng như sửng sờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.