BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 482

Nàng trông thấy Diệp Khai.
Diệp Khai trông thấy nàng.
Thúy Bình cúi đầu nhanh, Diệp Khai còn nhìn nàng.
Đinh Vân Lâm lên rồi, Phó Hồng Tuyết xuống liền.
Thúy Bình bắt buộc phải xuống theo hắn, không kịp nhìn lại Diệp Khai.
Nàng đi rồi, Diệp Khai còn nhìn khoảng không nơi đầu thang, xuất thần.
Đinh Vân Lâm đập vào vai chàng, lạnh lùng thốt:
- Người ta đã đi rồi!
Diệp Khai như từ cơn mơ trở về:
- Ạ?
Đinh Vân Lâm tiếp:
- Đi theo bằng hữu của ngươi đó!
Diệp Khai vẫn còn xa vắng:
- Ạ?
Đinh Vân Lâm hừ lạnh:
- Nếu ngươi có ý cắt đứt tình yêu của người ta, thì cố mà liệu hồn. Thanh

đao của hắn nhanh không tưởng nổi!

Diệp Khai mỉm cười.
Đinh Vân Lâm cũng cười, nhưng nụ cười của nàng là một đóa hoa tuyết.
Nàng tiếp:
- Trông nàng cũng có vẻ lắm, song nàng rút tỉa tiền bạc của ngươi cũng

có tài lắm!

Diệp Khai hỏi:
- Cô nương cho rằng tại hạ nhìn nàng?
Đinh Vân Lâm xì một tiếng:
- Chẳng lẽ lại là không?
Diệp Khai thở dài:
- Bất quá tại hạ đang tưởng...
Đinh Vân Lâm lại xì một tiếng:
- Tưởng vu vơ?
Diệp Khai tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.