BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 49

- Bổn phận mà, khách nhân! Ăn cơm chủ, phải làm việc chủ, sợ vất vả

thì đừng làm, không làm thì phải không ăn luôn!

Diệp Khai tiếp:
- Thực ra, các hạ có thể ung dung ngồi trong xe như ai, tội gì mà phải

hành xác nhọc nhằn!

Xa phu giật mình, sững sờ một phút, bỗng hất chiếc nón xuống, cười

vang:

- Nhãn lực khá lắm, khá lắm! Đáng phục!
Diệp Khai tiếp luôn:
- Nhân lúc xe đỗ lại bên đường, các hạ xuất hiện, điểm huyệt gã phu xe,

quăng xác vào đám cỏ, cởi lấy y phục của gã, mặc vào người ngồi vào chỗ
đánh xe, bao nhiêu động tác đó chỉ làm trong một thoáng là xong! Thử hỏi
trên đời này còn ai hơn? Phải nhận rằng, Tế nhực Du ty, khoái như thiểm
diện mới đúng! Tế nhị, nhẹ nhàng như tơ bay, nhanh như ánh điện chớp!

Xa phu kinh ngạc:
- Làm sao các hạ nhận ra người?
Diệp Khai mỉm cười:
- Trên giang hồ, ngoài Phi Thiên Tri Thù ra, còn ai có thân pháp thủ pháp

đó?

Phi Thiên Tri Thù cười lớn, cởi chiếc áo trắng bên ngoài ra.
Bên trong là một bộ y phục chẹt, màu đen.
Y bước tới trước mặt Vân Tại Thiên, vòng tay xá, đoạn thốt:
- Tại hạ nhân hứng, đùa một chút, ngàn vạn lần xin Vân trường chủ thứ

lỗi!

Vân Tại Thiên cười nhẹ:
- Các hạ đến, bổn đường thêm vinh hạnh, nào có lỗi gì! Xin mời!
Lúc đó, đã có người dìu Lạc Lạc Sơn xuống xe.
Vân Tại Thiên đi trước, xuyên qua một tòa nhà rộng lớn.
Hướng đạo và khách đến một vọng cửa gỗ, cánh đóng lại, người chưa

gọi, cửa mở

ra.
Ánh sáng bên trong tuôn ra, như nước tràn bờ, đập vào mắt kẻ bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.