BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 54

Công Tôn Đoạn xông ra, ngăn chận.
Mộ Dung Minh Châu biến sắc, trầm giọng hỏi:
- Các hạ có điều chi chỉ giáo?
Công Tôn Đoạn không đáp, mắt đăm đăm nhìn thanh kiếm bên hông Mộ

Dung Minh Châu.

Thì ra, y không nắm chuôi kiếm, song thanh kiếm vẫn còn ở bên mình.
Mộ Dung Minh Châu biến sắc lượt nữa.
- Hay là các hạ muốn cho tại hạ mở kiếm ra, để lại tại bàn?
Công Tôn Đoạn từ từ gật đầu, gằn từng tiếng:
- Không một ai được mang kiếm vào Vạn Mã Đường.
Mộ Dung Minh Châu biến sắc lượt thứ ba, mồ hôi lạnh đượm thành hạt

quanh xóng mũi.

Vô hình trung, tay y đặt lên đốc kiếm, bàn tay đó nắm chặt đốc kiếm,

gân xanh nổi vồng.

Công Tôn Đoạn còn đứng nguyên tại chỗ, lạnh lùng nhìn y.
Mộ Dung Minh Châu run tay, chừng như khó dằn bàn tay rút soạt kiếm

khỏi vỏ.

Chợt, một bàn tay đặt nhẹ lên tay sờ đốc kiếm của y.
Mộ Dung Minh Châu quay nhanh mình lại.
Diệp Khai cười nhẹ, nhìn y, thốt:
- Không lẽ các hạ cần có một tấc sắt nơi tay mới có can đảm vào Vạn Mã

Đường?

Một tiếng cộp vang lên. Thanh trường kiếm của Mộ Dung Minh Châu

nằm gọn trên bàn.

Một ngọn đèn trời, như loại hải đăng, theo giây rút từ từ lên cao, lên tận

đỉnh cột

Đèn lồng bằng lụa trắng, có năm chữ đỏ: Quan Đông Vạn Mã Đường.

Bọn thanh niên áo tía, tựa mình nơi lan can sàn đài, nhìn ngọn đèn lồng từ
từ lên

cờ.
cao.
Có kẻ cười lạnh, tự thốt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.