BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 592

Việc gì, Diệp Khai không hiểu, thì trên đời này không mấy kẻ hiểu được!
Diệp Khai tiếp:
- Kẻ bỏ độc vào rượu của Tiết Võ, phải là người rất quen thuộc trong gia

đình này.

Phó Hồng Tuyết đồng ý.
Diệp Khai tiếp:
- Tiết Võ biết, các hạ sẽ đến tìm lão, lão nghĩ là tất phải chết, nên giải tán

gia nhân, rồi chờ các hạ.

Phó Hồng Tuyết không nói gì.
Dọc đường đến đây, hắn có thấy người từ Hảo Hán Trang bỏ đi nơi khác.
Diệp Khai tiếp:
- Người hạ độc, vốn là không lạ đối với nơi đây, thì đương nhiên phải

biết Tiết Võ quyết chết.

Phó Hồng Tuyết không nói gì.
Đạo lý đó rất thông thường. Ai ai cũng có thể hiểu.
Diệp Khai tiếp:
- Đã quyết chết rồi, thì Tiết Võ cần gì phải bỏ độc vào rượu?
Điều này thì khó hiểu thật.
Tuy nhiên, Phó Hồng Tuyết đưa ra một ý nghĩ:
- Biết đâu Tiết Võ chẳng muốn vậy?
Diệp Khai lắc đầu:
- Không có thể như vậy!
Phó Hồng Tuyết cau mày:
- Tại sao?
Diệp Khai đáp:
- Lão không cần làm một việc thừa!
Phó Hồng Tuyết thở dài:
- Có lẽ vì lão sợ không có cơ hột bạt đao!
Diệp Khai thốt:
- Để giết các hạ, thì lão ta không có cơ hội bạt đao. Nhưng để tự sát, thì

lão có thừa cơ hội, tùy thời mà có.

Phó Hồng Tuyết không đồng ý, song cũng không phủ nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.