BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 612

- Không đùa sao lại làm thế? Ý tứ gì?
Kim Phong Tử đáp:
- Ta ngại mỏi chân đấy thôi.
Tuy nói thế nhưng y có vẻ sợ hãi. Niềm sợ hãi thoáng lộ nơi ánh mắt một

cách kín đáo.

Để che dấu niềm sợ hãi đó, y lại nâng chiếc vò lên ngang mặt, uống tiếo.
Triệu Đại Phương chụp tay y.
Kim Phong Tử gắt:
- Ngươi làm gì thế? Không cho ta uống à?
Triệu Đại Phương thở dài:
- Đừng dấu ta. Ta biết là ngươi có gặp phiền phức. Nhất định là vậy.
Kim Phong Tử hừ một tiếng:
- Phiền phức gì?
Triệu Đại Phương tiếp:
- Hẳn là ngươi có đắc tội với ai đó nên ngươi phải ẩn mặt trong quan tài.
Kim Phong Tử trừng mắt, hét to:
- Tại sao ta phải trốn tránh kẻ khác? Kim Phong Tử này mà cũng sợ thiên

hạ nữa

sao?
Triệu Đại Phương nín lặng.
Y biết là dù có hỏi nữa cũng chẳng nghe được gì. Dù gặp điều phiền

phức lớn bằng trời thì Kim Phong Tử cũng chẳng hề nói ra khi có kẻ thứ ba
dự thính.

Kim Phong Tử bật cười vang, tiếp:
- Ta quên mất vị bằng hữu này...
Bất chợt, y đổi giọng:
- Nói thế chứ vị này là bằng hữu của ngươi chứ đâu phải là bằng hữu của

ta. Ta cần chi biết...

Y nâng vò rượu lên, nốc tiếp.
Triệu Đại Phương lắc đầu:
- Quả thật là một gã điên.
Đặt vò rượu xuống, lại trừng mắt, Kim Phong Tử quát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.