BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 616

Triệu Đại Phương giật mình: - Người giết nổi ngươi thiết tưởng không

nhiều.

Kim Phong Tử nhấn mạnh: - Giết nổi y cũng chẳng có mấy tay.
Y nhìn qua thanh đao của Phó Hồng Tuyết tiếp luôn: - Trong thiên hạ

ngày nay, giết nỗi y, họa chăng chỉ có thanh đao đó mà thôi. Phó Hồng
Tuyết nhìn xuống đao.

Kim Phong Tử tiếp:
- Tại hạ biết là các hạ không muốn giết người đó. Không ai muốn giết

một người mà mình không quen biết. Bởi giết như vậy là vô lý.

Phó Hồng Tuyết trầm giọng:
- Nhưng tại hạ lại muốn gặp Mã Không Quần.
Kim Phong Tử gật gù:
- Cho nên các hạ phải giết y.
Phó Hồng Tuyết nắm chặt chuôi đao. Mồ hôi lạnh đượm ướt trán hắn.
Ai nỡ giết một người lạ. Dù là điên cũng chẳng ai đụng ai cũng giết

được.

Nhưng mối thù mang nặng trong tâm quá. Mối thù ngang tuổi với hắn.
Hắn phải làm những việc không ai nỡ làm, chung quy cũng chỉ vì mối

thù đó.

Kim Phong Tử thốt:
- Viên Thu Vân đâu phải là kẻ thù của các hạ và các hạ đâu có nhận ra y

mà các hạ vẫn giết y như thường, giết được như thường.

Phó Hồng Tuyết chợt ngẩng đầu.
Kim Phong Tử điềm nhiên tiếp:
- Vô luận là ai cũng có mối thù phải báo. Mà muốn báo thù là phải giết

người, giết nhiều người, kể cả những kẻ vô cớ, những kẻ không dính dáng
đến mối thù. Kể cả việc bắt buộc phải giết kẻ vô cớ hay giết lầm.

Phó Hồng Tuyết bỗng hỏi:
- Giết xong người đó rồi có nhất định là tại hạ tìm được Mã Không Quần

không?

Kim Phong Tử đáp:
- Cái gì tại hạ nói là phải nhất định có như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.