BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 687

Đinh Vân Lâm đáp:
- Chỉ vì chưa một ai dám đến thách thức ông cụ.
Diệp Khai hỏi:
- Không bao giờ lịnh tôn đi tìm người gây sự bên ngoài?
Đinh Vân Lâm lắc đầu:
- Giang hồ hỗn loạn như thế này mà lão nhân gia không hề biết mảy may.

Nói chi đến việc xuất ngoại tiếp xúc hào khách bốn phương?

Diệp Khai nhìn ra xa xa, mơ màng một lúc.
Rồi chàng thốt:
- Dù sao, thì sao tại hạ nhất định cùng đi với cô nương về đó một lần!
Đinh Vân Lâm chớp mắt:
- Ngươi dám!
Diệp Khai cười nhẹ:
- Có cái chi đáng sợ lắm đâu! Cùng lắm là bị thủng đầu một lỗ lớn vậy

thôi! Phải không?

Đinh Vân Lâm reo lên:
- Chúng ta đi ngay bây giờ.
Diệp Khai lắc đầu:
- Bây giờ thì không được!
Đinh Vân Lâm cau mày:
- Còn phải đi tìm Phó Hồng Tuyết?
Diệp Khai thở dài:
- Cừu nhân của hắn, mỗi ngày một nhiều, còn bằng hữu của hắn thì mỗi

ngày một ít!

Đinh Vân Lâm hỏi:
- Ngươi biết hắn ở đâu không?
Diệp Khai không đáp thẳng, chỉ thốt:
- Từ đây đến Mai Hoa Am, đường đi không xa lắm.
Đinh Vân Lâm sáng mắt:
- Mai Hoa Am của ngày cũ?
Diệp Khai gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.