BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 703

- Được! Tại hạ xin nói thật. Giả như tại hạ nói rằng, tại hạ là huynh đệ

của Phó Hồng Tuyết, bởi thế nên phải quan tâm đến việc này, cô nương có
tin chăng?

Đinh Vân Lâm lắc đầu:
- Không tin! Vì Phó Hồng Tuyết không có huynh đệ.
Diệp Khai hỏi:
- Vậy cô nương muốn nghe tại hạ nói gì?
Đinh Vân Lâm thở dài:
- Ta cũng không biết sao nữa!
Diệp Khai điểm một nụ cười:
- Cho nên tại hạ khuyên cô nương không nên nghĩ vẩn nghĩ vơ, bởi việc

này không mảy may liên quan với cô nương, nếu cố chấp, tìm hiểu mãi, thì
chỉ tự làm khổ lấy mình mà thôi!

Đinh Vân Lâm mỉm cười:
- Tại ta nhiễm cái tánh của ngươi mất rồi! Không tìm ai mà làm khổ, chỉ

làm khổ cho chính mình thôi.

Một lúc lâu, nàng buột miệng thỏ dài, tiếp:
- Bây giờ, ta lại nghĩ đến một việc!
Diệp Khai hỏi:
- Việc gì nữa đó?
Đinh Vân Lâm tiếp:
- Ngươi đã nói, Mai Hoa Nương Tử đánh cắp chiếc đầu của Bạch đại

hiệp, và làm như vậy là để có người ở mài bên cạnh bà, dù là người đã chết.
Nếu thế, ta chỉ sợ hiện tại, đầu của Bạch đại hiệp ở trong quan tài, cạnh xác
bà!

Diệp Khai giật mình.
Chàng không hề tưởng đến điểm đó! Đinh Vân Lâm nói có lý lắm.
Đinh Vân Lâm hỏi:
- Ngươi có muốn ta cùng đi với ngươi trở lại đó xem thử chăng?
Diệp Khai trầm ngâm một lúc.
Sau cùng, chàng đáp:
- Bất tất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.