BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 744

- Chỉ tại những nơi vắng vẻ người, ngươi mới dám gian dâm ta!
Câu nói đó thật là đáng sợ trong lúc này.
Càng lên cao, không khí càng lạnh.
Đinh Vân Lâm bắt đầu rung.
Phó Hồng Tuyết đặt nàng xuống, lạnh lùng nhìn nàng hỏi:
- Ngươi sợ?
Đinh Vân Lâm vụt cười khan:
- Ta sợ cái gì? Tại sao ta sợ?
Dĩ nhiên, nàng cười rất miễn cưỡng, song cũng còn duyên dáng, không

đến nỗi khó trông lắm.

Nàng tiếp:
- Chẳng lẽ ta sợ ngươi! Ngươi là bằng hữu của Tiểu Diệp, bằng hữu của

Tiểu Diệp là bằng hữu của ta, ta đi sợ bằng hữu sao?

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Còn cừu nhân của hắn?
Đinh Vân Lâm chớp mắt:
- Mường tượng hắn không có cừu nhân!
Phó Hồng Tuyết lạnh lùng thốt:
- Nếu hắn có cừu nhân, đương nhiên là cừu nhân của ngươi!
Đinh Vân Lâm gật đầu:
- Có thể làm như vậy, chỉ vì...
Phó Hồng Tuyết chận lời:
- Chỉ vì trên đời này, người thân cận nhất của ngươi là hắn!
Đinh Vân Lâm mỉm cười.
Lần này nàng cười thật sự, một nụ cười chân chánh, ôn nhu, ngọt ngào.
Nhớ đến Diệp Khai, là nàng biến thành dịu hiền ngay.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Nếu biết có người có thể giết hắn, thì ngươi phải làm sao?
Đinh Vân Lâm lắc đầu:
- Không ai có thể giết hắn, không ai giết nổi hắn!
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Giả như có?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.