BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 241

nhìn nàng. Người nàng đầy máu, cả máu của nàng lẫn của tên cầm đầu.
Nàng loay hoay mãi chưa cởi được nút dây thừng thít quá chặt. Jake bước
đến, mắt chàng đanh lại. Mặt mũi chàng cũng lem luốc bùn đất và máu, áo
quần rách mướp, máu chảy ròng ròng từ một vết dao trên mặt. Nhưng Jake
không quan tâm đến tất cả những thứ đó. Chàng rất muốn giúp Alexandra
nhưng cứ đứng ngây ra, không biết làm gì trước, làm gì sau. Ông Lamar đã
chạy đến, gạt tay Alexandra ra, đích thân cởi trói cho bác Cookie. Jake cầm
tay nàng keó lại, cặp mắt xanh biếc của anh nhìn thẳng vào mắt nàng.
Alexandra nhìn lên nhưng rồi lại quay vội đi.
Jake sửng sốt hỏi:
- Sao thế, Alexandra? Bọn chúng đã bỏ chạy cả rồi. Thế là xong
- Cảm ơn – nàng lạnh nhạt nói rồi lảng ra.
Jake buông thõng hai tay, nhìn nàng không hiểu ra sao.
-Thả bọn chúng đi, Jake! Chúng chưa làm gì được tôi mà.
-Không được
-Nhưng bọn chúng chưa kịp làm gì mà. Anh đến vừa kịp lúc.
Ông Lamar nói
-Hai chú cháu tôi cứ lo không về kịp
Alexandra hỏi:
-Đàn bò thì sao rồi?
-Chúng tôi đã chặn tay được bọn chúng. Vài tên bị chết, những tên khác bỏ
chạy cả. Chúng chưa dám gây chuyện nữa đâu. ÍT nhất là chúng cần phải
chữa những vết thương cho lành đã.
-Tốt… nàng nói đơn giản, mỉm cười với ông Lamar và bác Cookie.
-Chắc mấy người chăn bò của chúng ta cũng có người bị thương. Đưa họ
vào đây, tôi sẽ chăm sóc cho họ. Bác Cookie sẽ giúp tôi một tay.
-Cô yên tâm. Nhưng bây giờ cô thay quần áo đi, tôi xuống bếp làm thứ gì
đó đã- bác đầu bếp già nói rồi đi xuống bếp.
Alexandra quay sang Jake:
-Có lẽ tôi đi với anh.
-Cô nên cẩn thận đấy, Alex – Jake nói, nhìn thẳng vào mắt nàng – cô cũng
đang cần giúp đỡ nữa mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.