BIỂN VẪN LẶNG YÊN - Trang 14

- Tôi ngủ nhiều quá rồi. Mấy chục năm nay đêm nào cũng ngủ,

nhưng hôm qua tới giờ thì tôi thức luôn.

- Anh thức bằng hai cái lỗ mũi hả?
- Thật mà, từ lúc gặp Bảo Anh tới giờ tôi không thể nào ngủ được.
- Tôi có làm gì anh đâu?
- Đợi Bảo Anh làm gì chắc tôi chết mất. Tôi sợ mình ngủ quên, lúc

thức dậy không còn nhìn thấy Bảo Anh.

- Đêm qua anh canh chừng tôi hả?
- Không có đâu, chỉ là tôi hơi khó ngủ.
Bảo Anh cởi áo khoác ném lên bãi cát rồi chạy ào xuống, ngâm

mình dưới làn nước biển. Danh cúi xuống nhặt chiếc áo để lên hai đôi
dép rồi bước theo cô. Biển chỉ có hai người. Bảo Anh thả sức nghịch
ngợm. Danh vẫn bơi quanh quẩn gần bên.

- Anh Danh nè, bơi ra xa đi...
- Thôi đừng Bảo Anh! Ra ngoài đó nguy hiểm lắm.
- Anh bơi quanh quẩn trong bờ không chán sao?
- Không, chỉ sợ Bảo Anh chán tôi.
- Anh nói chuyện vui quá.
Danh cười không đáp, chàng mải mê ngắm cô. Bảo Anh thật lạ, nét

mặt luôn biến đổi. Đôi lúc Bảo Anh tỏ ra thân thiết gần gũi nhưng
Danh biết là mình khó đoán được suy nghĩ của cô.

- Anh Danh, anh có vợ chưa?
Câu hỏi bất ngờ của Bảo Anh khiến Danh bật cười. Cô nàng lại sắp

sửa trêu cợt mình đây. Danh liếc nhìn Bảo Anh thật nhanh rồi đáp gọn
lỏn:

- Chưa.
- Sao anh kén chọn vậy?
- Không ai ưng mình thì biết làm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.