BIỂN VẪN LẶNG YÊN - Trang 25

- Con quên rồi sao, lúc nãy mẹ đã nhắc con, chiều nay Quân đưa

con đi xem đồ cưới.

Thấy Bảo Anh có vẻ chưa sẵn sàng, Quân xen vào:
- Nếu em mệt thì vào nghỉ đi, có gì mai anh lại!
Bảo Anh ngẩng lên, lần đầu tiên cô nhìn thẳng vào mặt Quân. Mũi

cao, mắt sáng, nước da ngăm ngăm phong trần bụi bậm trông cũng
được đấy! Một đôi lần Quân theo ba anh tới đây chơi, Bảo Anh chỉ
chào hỏi qua loa rồi biến mất. Từ lúc nghe được ý định hai nhà muốn
thông gia với nhau, tự nhiên Bảo Anh thấy mất cảm tình với Quân. Cô
khó chịu mỗi lần nghe nhắc tới Quân.Mặt mũi Quân ra sao cô cũng
không nhớ rõ. Giờ đây nghe giọng nói nhẫn nhục của anh, Bảo Anh
thấy mình hơi quá đáng, cô đứng lên:

- Thôi thì đi, đi hôm nay thì ngày mai khỏi đi.
- Tùy em, chủ yếu là chọn cho em chứ không phải anh.
Suốt buổi chiều thái độ của Bảo Anh vẫn không thay đổi, vẫn lạnh

lùng xa cách. Quân đưa cô đến mấy tiệm cho thuê đồ cưới, Bảo Anh
không thèm chọn lựa, cô miễn cưỡng chỉ đại chiếc soa-rê màu trắng,
rồi thôi. Trước khi đưa cô về, Quân đưa cô vào một quán ăn. Bảo Anh
ăn uống cầm chừng và trả lời câu hỏi của Quân một cách nhát gừng.
Quân băn khoăn nhìn cô:

- Bảo Anh, hình như em không hài lòng điều gì đó phải không? Hay

em giận gì anh?

Bảo Anh muốn nói huỵch toẹt mọi uẩn ức của mình, cô định nói là

cô không muốn làm vợ Quân, cô không muốn có cái đám cưới này.
Bảo Anh vừa định mở miệng thì đột nhiên cô nhớ tới cơn giận dữ của
ba. Cô đắn đo suy nghĩ và buột miệng:

- Anh Quân, anh có thích cái đám cưới này không?
Quân ngạc nhiên:
- Anh thích chứ, anh rất sung sướng khi biết em bằng lòng lấy anh.

Năm nay anh cũng trên ba mươi rồi, ba anh cứ hối thúc mãi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.