BIỂN VẪN LẶNG YÊN - Trang 51

Giọng Quốc dịu lại:
- Bạn anh thiếu gì, sao em lại nhè thằng Danh mà nhào vô. Nhiều cô

khóc lên khóc xuống vì nó rồi.

Minh Lý cắn môi:
- Em cũng không biết tại sao nữa. Có lẽ anh ấy là... số phận của em!

Nhưng mà anh ấy cũng yêu em chứ bộ.

- Yêu cái cóc khô!Nó có nói với mày không?
- Anh ấy tới trường dẫn em đi chơi, mua sách cho em.
- Còn gì nữa không?
- Hết rồi.
- Vậy sao mày bảo nó yêu?
- Em tưởng yêu là vậy chứ sao nữa?
- Con nhỏ này cù lần quá, nó chỉ mến mến thôi chứ yêu đương gì.
- Anh Hai đừng nói nữa em khóc bây giờ.
Minh Lý cảm thấy buồn không sao chịu nổi. Lẽ nào tình cảm của

Danh đối với cô giống như người ta yêu thích một bông hoa đẹp. Đến
khi chán thì tìm cái bông khác đẹp hơn. Minh Lý không muốn tin như
vậy chút nào. Cô chỉ còn biết gởi gấm nỗi lòng vào những trang nhật
ký.

Trong khi đó thì Danh chạy trốn hình bóng Bảo Anh bằng cách vùi

đầu vào men rượu. Chỉ có những cơn say mới giúp Danh quên được
cô gái mặc áo tím yêu kiều đã quậy trái tim Danh tan nát. So với Bảo
Anh thì Minh Lý chỉ là cái bóng mờ, Danh đã quên bẵng Minh Lý từ
lúc nào anh cũng không để ý. Hình như cái tên Minh Lý chẳng có tác
dụng gì đối với căn bệnh tương tư bất trị của Danh.

° ° °

Quân rất phiền lòng vì chuyện này. Dù thương bạn nhưng Quân

không thể giả vờ làm ngơ trước những lời xầm xì bàn tán về sự bê tha
nhăng nhố của Danh. Quân định bụng sẽ tẩn cho Danh một trận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.