BIỂN VẪN LẶNG YÊN - Trang 69

Bảo Anh lúng túng vì không tìm được từ thích hợp. Vừa lúc ấy

Ngọc Linh đi ngang độp một câu:

- Người yêu của ảnh đang đứng múa may và ca vọng cổ ngoài

đường kìa.

Khú giận tái mặt, gã trợn mắt nhìn Ngọc Linh:
- Nè, đừng có lên mặt khinh người nghe. Cỡ như cô ế chồng phải

lắm.

- Thà ế chồng còn hơn là gặp mấy thằng cha ba trợn ba trạo.
- Cô nói ai ba trợn?
- Chẳng lẽ tôi và Bảo Anh. Xí! Bị vợ bỏ lâu ngày đâm "mát" nặng.
Gã đỏ mặt tía tai đứng dậy bước một hơi ra ngoài. Ngọc Linh trêu

cợt:

- Gớm, không hiểu sao bà đủ can đảm ngồi đây hóng chuyện. Tôi ở

cách tám thước mà không chịu nổi...

Bảo Anh ngơ ngác:
- Không chịu nổi cái gì?
- Lỗ mũi bà chắc là điếc đặc. Tôi nghe đồn nửa năm nay thằng chả

có tắm táp gì đâu.

- Sao ở dơ dữ vậy?
- Ai biết, có lẽ sống trong rừng quen rồi.
- Ủa, anh ta ở trong rừng hả?
- Ừ, từ ngày bọn phun-rô rã bèn mới mò về thành phố. Thấy thằng

chả đói rách lang thang mấy chú thương tình nhận vô làm lon ton... Ai
dè đi đâu thằng chả cũng khoe khoang là trưởng phòng này nọ. Bà
khiếp vía chưa?

- Còn con nhỏ người yêu… giả hay thật vậy?
- Ối giời.. chỉ có mấy con mụ điên may ra mê thằng chả. Nhưng

thằng chả thì hay si tình bậy bạ. Bà coi chừng bị bỏ bom bất ngờ.

- Tôi hả, tôi thì còn lâu à!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.