BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 162

“Không được bỏ ra? Vậy thì khó chịu chết!”

“Đó là tập quán của người ta, với bọn họ thì cái đó đại diện cho vẻ đẹp,

dù sao đó cũng là truyền thống. Em quan tâm nhiều như vậy làm gì chứ.”

“Cố Thừa Đông, em phát hiện anh nói chuyện dùng rất nhiều câu dài

dòng.”

“Ơ… Sống cùng với người nhiều lời nên bị nhiễm rồi… Á, sao lại cấu

anh?” .

Buổi tối ánh sáng chiếu yếu ớt mờ nhòa, phòng trọ cũng dường như ấm

áp hơn. Dương Cẩm Ngưng nằm trên giường, “Nếu như em thể mang thai,
có phải rất có lỗi với anh không?”

Lý do cô sầu muộn tất cả đều xuất phát từ chuyện này, nếu như cô còn

không chịu nói ra, có lẽ sẽ tự bức chết bản thân mất.

“Em cho rằng anh sắp xếp mọi kế hoạch là đều có ý đồ sao?”

“Anh dám nói không phải vì muốn có con không?”

“Đột nhiên muốn ra ngoài chơi một chút thôi. Em có ngủ không thì bảo?”

“Ồ. Anh có bản lĩnh thì đừng động vào em.” Cô kéo chăn, nhìn anh bằng

ánh mắt khiêu khích.

“Dù sao anh cũng không vội.” .

Nói cứ như là người vội là cô không bằng…

Cố Thừa Đông nằm bên người cô, ngoan ngoãn ngủ. Anh vẫn như mọi

khi, ngủ rất yên tĩnh. Không giống như cô, chỉ cần cảm thấy hơi nóng một
chút là đạp tung chăn xuống đất. Nếu như ngủ một mình thì kiểu gì cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.